Hoắc Lệ Hành chậm rãi đứng dậy, nhìn sang Cố An Ninh đang sững sờ: “Bảo hai đứa đứng dậy.”
Cố An Ninh lúc này mới định thần lại, người cũng đã đến rồi, bây giờ cô mà nhất quyết mang đứa trẻ đi thì cũng không hay lắm!
“An An, Ninh Ninh, đứng dậy đi, có bạn nhỏ đến rồi!” Cố An Ninh vừa nói vừa bế Ninh Ninh từ trên sofa xuống đất, An An vịn vào con cá chép đàn hồi rồi đứng dậy trên sofa, mở to đôi mắt đen láy nhìn hai anh em Cố Nhất Minh và Cố Nhất Hằng.
Cố Bắc Thần và Hoắc Lệ Hành cũng không cần khách sáo, còn An Noãn Noãn, cũng đã khá quen thuộc với Hoắc Lệ Hành rồi, chỉ là không tiếp xúc nhiều, còn công chúa nhỏ Cố Bối Bối thì sao? Khỏi nói, Hoắc Lệ Hành thì biết cô ấy, còn Cố Bối Bối đương nhiên cũng biết anh ta là ai.
Chỉ là cả nhà Cố Bắc Thần hàn huyên một lát xong, nhìn sang Hoắc Lệ Hành, tỏ ý nên giới thiệu người phụ nữ này và hai đứa trẻ đi chứ!
Cố An Ninh vẫn luôn chỉnh lại trang phục cho hai đứa trẻ, vì vậy cứ cúi đầu, thật ra cô ấy đang giấu đi sự ngại ngùng.
Ở nơi như này gặp người trong thế giới của Hoắc Lệ Hành và Diệp Minh Nguyệt, vẫn rất ngại ngùng, dù gì thì cô đưa hai đứa con đi cùng với người đàn ông đã có vợ là Hoắc Lệ Hành, sao lại không làm người khác có suy nghĩ gì chứ?
Nhưng không chào hỏi họ thì cũng không hợp lý, ngược lại tự khai trong lòng mình có quỷ.
“Cố An Ninh.”
Hoắc Lệ Hành chậm rãi nhả ba chữ này ra, giống như đang giới thiệu với nhà Cố Bắc Thần, lại giống như đang gọi tên Cố An Ninh, Hoắc Lệ Hành nói xong, Cố An Ninh cũng chỉnh sửa xong trang phục mang tính tượng trưng cho hai đứa trẻ xong rồi. Cô ấy nhẹ nhàng xoa đầu hai đứa và nói: “Mau ra chơi với các bạn đi.”
Cố Nhất Minh và Cố Nhất Hằng đã đi đến rồi, hai cậu nhóc đều đang nhìn cô bé xinh đẹp Ninh Ninh, và tự giới thiệu: “Mình là Đại Bảo, cậu tên gì vậy?”
“Mình là Nhị Bảo, tên Cố Nhất Hằng, còn cậu thì sao?”
Anh em nhà họ Cố đều đang bận chào hỏi cô bé xinh đẹp, hoàn toàn không để ý đến bạn nhỏ An An.
Mấy người lớn đều thấy buồn cười, lát sau, nghe thấy giọng nói đáng yêu của Ninh Ninh: “Mình tên Cố Ninh Ninh, tại sao tên cậu cũng có chữ Cố vậy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-6762-co-ay-chinh-la-vo-cu-cua-hoac-le-hanh.html.]
“Vì bố mình họ Cố, ngốc thế!” Nhị Bảo nói giọng đầy hơi sữa.
Mấy đứa trẻ đã chơi với nhau dưới sự giám sát của người lớn.
Cô bé Ninh Ninh xinh đẹp nói: “Ồ, thì ra là vậy! Mẹ mình họ Cố nên mình và anh trai cũng họ Cố, mami nói bố bị ốm, đợi bố khỏi ốm rồi thì mình cũng có thể theo họ bố rồi đúng không anh?”
An An đúng là đứa trẻ khác người, kéo Ninh Ninh và anh em nhà họ Cố đi: “Chúng mình đá bóng đi! Hai cậu đá bóng thế nào?” Nói với giọng như người lớn.
Anh em nhà họ Cố nói: “Cũng được, vậy thì đá vài hiệp đi!”
Ninh Ninh ở bên cạnh vỗ tay: “Mình cổ vũ cho các cậu nhé!”
Đột nhiên, Cố Bối Bối và An Noãn Noãn đang cười vui vẻ với bọn trẻ chợt quay đầu lại, nhìn thẳng vào Cố An Ninh.
“A, đây không phải là Angel nhà tạo mẫu hàng đầu của “Thiên Sứ Giá Đáo” sao?” Cố Bối Bối ngạc nhiên hỏi.
Mê Truyện Dịch
An Noãn Noãn lúc này mới nghĩ ra, cười nói: “Ừm, đúng vậy rồi, thảo nào từ nãy cứ nhìn thấy người đẹp này quen lắm.”
Cố An Ninh cố giấu đi sự ngại ngùng, gật đầu cười nói với An Noãn Noãn và Cố Bối Bối: “Chào An Tổng, Cố tổng! Thì ra hai người vẫn còn nhớ tôi.”
An Noãn Noãn cười nói: “Đương nhiên là nhớ rồi. Lần trước ở tiệc cuối năm công ty tôi, tôi còn nói cô em chồng tôi sau này kết hôn phải mời cô làm tạo mẫu mà!”
Cố An Ninh gật đầu cười: “Vâng, tôi còn nhớ kĩ đâu.”
Mấy người dù sao vẫn nhìn ra được sự ngại ngùng của Cố An Ninh, trong lòng Cố Bắc Thần, An Noãn Noãn và Cố Bối Bối đều hiểu, đây chính là vợ cũ của Hoắc Lệ Hành.