Hoắc Lệ Hành liền gọi người phục vụ: "Thêm một đĩa tôm hùm, thêm..."
Cố An Ninh trừng mắt nhìn Ninh Ninh đang lén lút làm mặt quỷ, nhìn về phía người phục vụ: "Không cần đâu, từng này là đủ ăn mấy ngày luôn rồi, anh đi làm việc khác đi, có chuyện gì sẽ gọi anh."
Người phục vụ nhìn Cố An Ninh, từ đáy mắt có vài tia xem thường, nhưng khi nhìn Hoắc Lệ Hành, ánh mắt kia lại hoàn toàn khác, vô cùng niềm nở, sùng bài, ngưỡng mộ: "Vậy thưa ngài, tôi phải nghe theo ai đây ạ?"
“Nghe lời cô ấy, lui ra ngoài đi.” Giọng điệu của Hoắc Lệ Hành không tốt lắm, cũng không biết là do Cố An Ninh hay do người phục vụ mà tức giận nữa.
Ninh Ninh cố ý chớp chớp đôi mắt to, thất vọng vỗ cái miệng nhỏ nhắn: "Đã nói hôm nay là chúc mừng chúng ta ăn bữa lớn, mami thật là không hưởng ứng gì cả! Một là bữa lớn mà không có nhiều, không thú vị ~"
An An lạnh lùng liếc nhìn em gái: "Em thật là ấu trĩ."
"Phụt ~"
Lời trêu chọc này của An An làm người phục vụ và Lục Bắc đứng đối diện Hoắc Lệ Hành cũng vì gia đình bọn họ mà bật cười.
Nhưng An An hoàn toàn không quan tâm đến đứa em gái song sinh nào đó, cúi đầu tiếp tục chơi game.
Ninh Ninh bị anh trai ruồng bỏ cũng không lộ ra vẻ yếu thế, chớp chớp đôi mắt đáng yêu: "An An, anh thật là nhàm chán ~"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-6732-chuyen-cu-khong-muon-nho-lai.html.]
Cố An Ninh đã quá quen với việc hai đứa nhóc thối này ngày nào cũng gây gổ, cãi vã với nhau, cho nên cũng cong môi cười, không hé mặt ra mà nhìn chúng, vì có người nào đó luôn dùng ánh mắt bí mật dò xét nghiên cứu cô, điều này khiến Cố An Ninh cực kì không thoải mái.
Hoắc Lệ Hành buồn cười nhìn hai đứa trẻ, cảm thấy mỗi ngày đối mặt với hai đứa trẻ đáng yêu như vậy, cuộc sống có phải rất thú vị, rất viên mãn không?
Làm gì giống với cuộc sống của anh, ngoài việc kiếm tiền ra còn là kiếm tiền, kiếm tiền kiếm đến không sống được nữa, ví dụ, người khác ở bên ngoài chơi bời với người mẫu trẻ hoặc người nổi tiếng, hoặc nuôi một người phụ nữ nhỏ, nhưng bên cạnh anh ta dường như ngoại trừ Diệp Minh Nguyệt là người phụ nữ duy nhất, cũng không còn người phụ nữ nào nữa.
Mê Truyện Dịch
Lại không biết, những người bên cạnh Hoắc Lệ Hành anh chỉ cần ở trạng thái chớm nở liền bị Diệp Minh Nguyệt và Cung Hiểu Yến bóp c.h.ế.t mất rồi!
Bởi vì Hoắc Lệ Hành đứng đầu tứ thiếu gia ở thành phố B những người bên cạnh đều là đàn ông, thỉnh thoảng có phụ nữ lắc lư vài cái, cho nên, nhất thời có tin đồn cho rằng, Hoắc Lệ Hành chắc chắn là đồng tính nam, nếu không bên cạnh anh ta đều là đàn ông, kết hôn nhiều năm vậy rồi vẫn chưa có con, lời đồn đại như vậy gần như khiến Diệp Minh Nguyệt tin, cho nên, lại có một trận như thế, ánh mắt của Diệp Minh Nguyệt đặt chằm chằm lên những người đàn ông bên cạnh Hoắc Lệ Hành, suýt chút nữa đem trợ lí của anh là Lí Văn Huy đổi thành phụ nữ rồi.
Sau đó, trải qua sự nhắc nhở của Cung Hiểu Yến mới không thay đổi trợ lí của Hoắc Lệ Hành.
Nhưng mà, Hoắc Lệ Hành đã từng gặp gỡ cặp song sinh của nhà Cố Bắc Thần, nghe vợ của Cố Bắc Thần nói chúng rất nghịch ngợm, thật khiến người ta mệt mỏi! Thế mà, Cố An Ninh tại sao lại làm được vậy?
Hoắc Lệ Hành ngay lúc này thật muốn tát vào mặt mình, mím chặt môi nhìn Cố An Ninh đang cúi đầu bôi mứt dâu lên bánh mì của hai đứa trẻ, cả người đều đông cứng lại!
Cố An Ninh cúi đầu, khóe môi và khóe mắt đều mang theo ý cười, rất nghiêm túc và thành thạo phết mứt dâu tây lên bánh mì của hai đứa nhóc, đặt lên đĩa trước mặt của hai đứa, ngẩng đầu, liền bắt gặp ánh mắt nghiêm túc của Hoắc Lệ Hành.
Nụ cười của Cố An Ninh bị dập tắt, sắc mặt lập tức lạnh xuống, thu hồi ánh mắt tự nhiên và tiếp tục phục vụ hai đứa nhỏ ăn cơm, hoàn toàn không để ý tới Hoắc Lệ Hành.