Lúc này, Ngải Duy Nhĩ đang chuẩn bị đi xuống lầu, nhìn thấy Hoắc Lệ Hành và Diệp Minh Nguyệt, trên mặt mang theo nụ cười năm trăm vạn, nhưng giây phút tiếp theo nhìn thấy cảnh tượng ở lầu một, tức giận đến nỗi phổi đều nổ tung, cô ta cất giọng nói chói tai lên: "Cố An Ninh, cô đang làm gì vậy?"
Cố An Ninh chậm rãi xoay người nhìn Ngải Duy Nhĩ đi xuống cầu thang: "Tôi cùng Hạ tổng cáo biệt a! Có chuyện gì vậy?"
"Cáo biệt? Cáo biệt cái gì chứ?" Ngải Duy Nhĩ dường như chuyên môn đến để phá! Cô ta là chủ quản hành chính, lời này không phải chứng minh là Cố An Ninh chưa từ chức sao!
Mê Truyện Dịch
Ngay sau đó, Cố An Ninh giơ tay kiểm tra thời gian, cứ ở đây như thế này hai đứa bé sau khi tan học sẽ bị bỏ lại ven đường mất, hôm nay dì bảo mẫu xin nghỉ phép.
"À đúng rồi, tôi đã xin từ chức, tôi vẫn chưa kịp tới tìm cô. Hôm nay không kịp rồi. Tôi phải về trước, hôm sau tôi đến ký đơn nghỉ việc, lại từ biệt cô sau!"
Cố An Ninh hầu như là chạy chậm rời khỏi cửa công ty, cô ấy đã quên mất rằng hôm nay là thứ sáu và trường học sẽ nghỉ sớm hơn thường lệ một tiếng!
Hoắc Lệ Hành ở lầu hai biểu tình vẫn luôn thản nhiên, lúc Cố An Ninh xoay người rời đi, anh ta cất bước đi về phía văn phòng của mình, phía sau Diệp Minh Nguyệt nhìn về hướng Cố An Ninh đang biến mất, vẫn mang theo nụ cười dịu dàng chuyên nghiệp, nhưng bàn tay vẫn nắm chặt thành nắm đấm.
Lí Văn Huy nhìn Ngải Duy Nhĩ đi xuống lầu: "Ngải Duy Nhĩ, phiền cô dẫn Diệp Tổng đi nhà hàng trước, phải chú ý những người đó bố trí hiện trường, miễn cho lại xảy ra sự cố, tối nay còn mời rất nhiều khách quý đến tham dự."
Ngải Duy Nhĩ không thể bỏ qua một cơ hội như vậy. Dù sao, là chủ quản hành chính, những điều béo bở quá ít, mấu chốt là hiếm có khi nào có cơ hội. Cô ta hoàn toàn không có cơ hội tiếp xúc với cao phú soái. Nhưng sở trường của cô ta không phải là tạo hình và trang điểm chứ đừng nói đến thiết kế, nên một mỹ nhân như Ngải Duy Nhĩ, chỉ cần có cơ hội là sẽ nhận lời.
Sau khi Cố An Ninh rời đi, kế hoạch của Diệp Minh Nguyệt hoàn toàn rơi vào một cái khoảng không, vì vậy sự sắp xếp của Lí Văn Huy tạo cho cô ta một cái cớ để rời khỏi công ty, nhưng trong khoảnh khắc tiếp theo, Diệp Minh Nguyệt vẫn nhìn Lí Văn Huy với vẻ mặt quan tâm đến Hoắc Lệ Hành: "Trợ lý Lí, Hoắc Tổng giao cho anh. Nếu có nửa điểm sơ suất, sẽ hỏi từ anh."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-6662-le-chia-tay-dac-biet.html.]
Trong văn phòng của Hoắc Lệ Hành.
Khi Lí Văn Huy bước vào phía sau, Hoắc Lệ Hành lại đứng bên cửa sổ, khói thuốc phả ra thành vòng tròn trước mặt anh.
Lí Văn Huy cau mày và bất lực nói: "Hoắc Tổng, phu nhân đều đã uy h.i.ế.p tôi rồi. Anh có thể không hút thuốc được không?"
Hoắc Lệ Hành không nghe tiếp tục hít diếu thuốc, Lí Văn Huy đi được vài bước thì phát hiện ra ở tầng dưới một chiếc xe thể thao đang đậu bên cạnh Cố An Ninh, người xuống xe không phải là Trình Thiên Vũ!
Nhìn kỹ, hóa ra là một phù rể xuất hiện trong đám cưới của Ngô Châu Dương?
Chuyện gì đã xảy ra thế này?
Cố An Ninh dường như đang cố gắng giải thích điều gì đó với người nọ?
Lí Văn Huy nhẹ nhàng lấy đi tàn thuốc giữa ngón tay của ông chủ mình, khôn khéo nói: "Tôi có nên sắp xếp cho người tìm ra tên nhóc đó là ai không?"
Hoắc Lệ Hành trừng mắt nhìn Lí Văn Huy với vẻ mặt u ám, tức giận nói: "Tại sao một trợ lý như cậu suốt ngày thích quản chuyện của người khác như vậy? Còn những chuyện quan trọng tôi yêu cầu cậu điều tra thì sao?"