Nghe thấy âm thanh, Cố An Ninh nhìn về phía Diệp Minh Nguyệt đang vênh váo tự đắc, nở một nụ cười chuyên nghiệp: "Diệp Tổng, cô đã đến đây tôi liền thuận tiện nói cho cô một tiếng, tôi đã từ chức, bây giờ ở lại công ty cũng chỉ là hoàn thành nốt công việc hôn lễ của Ngô Châu Dương. Hoàn toàn là xem ở Hạ tổng ông chủ cũ của tôi đã chiếu cố suốt mấy năm qua."
Tươi cười của Diệp Minh Nguyệt so với Cố An Ninh thậm chí còn đẹp hơn, cô ta vẫn giữ nguyên vị trí của mình: "Nhưng bây giờ quản lý cấp cao của công ty chưa thấy đơn từ chức của cô, vậy thì cô vẫn là một nhân viên của "Thiên Sứ Gía Đáo"."
Cố An Ninh và Diệp Minh Nguyệt đứng đối mặt trước cửa văn phòng của Hạ Tấn Mặc.
Cố An Ninh hơi nhíu chặt mi, đột nhiên ngước mắt lên nhìn Diệp Minh Nguyệt cười nói: “Diệp Tổng, cô gần đây không ở Hải Thành, cũng không thường xuyên đến công ty. Có thể cô không biết một số chuyện, tôi, tôi đã nói việc từ chức với bộ phận hành chính, Hoắc Tổng, và trợ lý Lí, đơn từ chức của tôi đã được trợ lý Lí mang đi, vì vậy cô có thể hỏi trợ lý Lí và Hoắc Tổng!"
Mọi lời nói của Cố An Ninh đều lọt vào tai của Hoắc Lệ Hành và Lí Văn Huy.
Người phụ nữ đáng c.h.ế.t này quả thực là khiến cho người ta phải đau đầu, làm sao có thể ngu ngốc như vậy chứ? Hoắc Lệ Hành mới xuất viện và hôm nay mới đến công ty ngày đầu tiên, anh ta nhìn thấy đơn từ chức của cô khi nào?
Mà Lí Văn Huy cũng đã đỡ lấy trán, có vẻ như Cố An Ninh này hoàn toàn khác với cô bé của thấy 4 năm trước, cô ấy đã lột xác, cũng học được ăn miếng trả miếng.
Hoắc Lệ Hành trên mặt có một đường đen, mà Lí Văn Huy không biết tâm tư của ông chủ, rốt cuộc là nên đuổi Cố An Ninh ra hay tùy cô ấy tự đi?
Vì vậy, tất cả mọi người đều ngây ngẩn trước cửa văn phòng của Hạ Tấn Mặc, nhưng anh ta phát hiện ra rằng Hoắc Lệ Hành đã đi về phía cầu thang xoắn ốc, và văn phòng của anh ấy ở trên lầu.
“Xin chào trợ lý Lí!” Cố An Ninh phát hiện ra Lí Văn Huy cũng định trốn lên tầng hai, vội vàng hét lên sau lưng Diệp Minh Nguyệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-6661-le-chia-tay-dac-biet.html.]
Diệp Minh Nguyệt cũng đột ngột quay lại, nhìn theo ánh mắt của Cố An Ninh, Hoắc Lệ Hành đã vịn vào lan can đi lên mấy bước.
“Hoắc Tổng.” Diệp Minh Nguyệt ở công ty luôn gọi Hoắc Lệ Hành như vậy, cô ta lon ton chạy lên mấy bậc cầu thang, đỡ Hoắc Lệ Hành: “Anh vừa xuất viện sao lại không chú ý như vậy!”
Vị trí lúc này là Diệp Minh Nguyệt đang đỡ Hoắc Lệ Hành ở lối vào của cầu thang xoắn ốc, ở tầng dưới là cuộc đối thoại giữa Cố An Ninh và Lí Văn Huy.
"Trợ lý Lí, bây giờ đám cưới của Ngô Châu Dương đã kết thúc thành công tốt đẹp, đơn từ chức của tôi cũng nên được thông qua. Hôm nay tôi sẽ không đến tham gia bữa tiệc của công ty. Từ ngày mai, tôi sẽ không đến công ty làm việc nữa. Khi nào cần tôi làm thủ tục, chỉ cần cho người thông báo cho tôi biết là được."
Sau khi Cố An Ninh nói xong, cô quay lại nhìn Hạ Tấn Mặc: "Hạ Tổng, rất cảm ơn sự quan tâm của anh trong những năm qua. Anh có muốn một cái ôm chia tay không?"
Hạ Tấn Mặc nhướng mày: "Tôi không thể từ chối yêu cầu đó, đến đây! Người đẹp!" Hạ Tấn Mặc duỗi tay ra và đến gần Cố An Ninh.
Mê Truyện Dịch
Hai người ôm nhau theo nghi thức, Hạ Tấn Mặc thì thầm vào tai Cố An Ninh: "Hà tất gì cô phải làm như vậy! Tại hôn lễ của Ngô Châu Dương nhận được gần mười đơn hàng lớn, đủ cho cô và hai đứa bé chi tiêu trong vài năm, cô thật ngốc! Sao lại có thể không cần tiền cơ chứ.”
Lúc này Cố An Ninh cũng hơi ngẩng đầu lên, chiều cao chênh lệch rất lớn, Cố An Ninh và Hạ Tấn Mặc chỉ có thể là một người ngẩng cao đầu và một người phải cúi đầu xuống. Theo góc độc nhìn xuống của Hoắc Lệ Hành và Diệp Minh Nguyệt, quả thật chính là một cảnh không nên xem a!
Cố An Ninh ngước nhìn Hạ Tấn Mặc và trầm giọng nói: "Không phải tôi không cần tiền, mà là tôi không thể đánh cược quá nhiều chuyện, càng không thể đánh cược nổi sự an nguy của hai đứa trẻ, vì vậy tiền này hãy để cho những người khác tới kiếm đi!"