“Thật sao? Vậy chút nữa ăn cơm xong, anh nói Lí Văn Huy đưa em về, trên đường đi em tìm một cơ hội thích hợp để nói với cậu ta xem.” Hoắc Lệ Hành nói xong liền đưa tay lên xoa đầu cô ta: “Em ăn cơm đi! Hôm nay dì làm rất nhiều đồ ăn.”
Đúng vậy, rất nhiều đồ ăn, nhưng lại không có món nào Diệp Minh Nguyệt thích ăn cả!
Nhưng Hoắc Lệ Hành cũng không phải là người thích ăn uống đến vậy! Quan trọng nhất là một mình anh ta cũng không ăn hết được nhiều món như vậy!
Chẳng lẽ đống thức ăn này là làm cho con tiện nhân Cố An Ninh kia sao?
Lúc này, Diệp Minh Nguyệt cảm thấy bản thân mình như muốn phát điên lên rồi, cô ta chỉ mới gặp Cố An Ninh có một chút thôi, thế mà chuyện gì cũng có thể liên tưởng đến cô được!
Có phải là do cô ta đã quá nhạy cảm rồi hay không?
Nhưng mà, để có thể làm một người phụ nữ hoàn hảo bên cạnh Hoắc Lệ Hành, cô ta thà rằng g.i.ế.c nhầm còn hơn bỏ sót.
Dù sao thì cũng không phải là đồ ăn Diệp Minh Nguyệt thích ăn, mà Hoắc Lệ Hành cũng chỉ ăn được mấy món rau xanh thanh đạm, vậy thì thức ăn thừa để lại cho ai?
Cho Lí Văn Huy sao? Nhưng mà Lí Văn Huy đã kéo tay nhà tạo mẫu Cố An Ninh đi mất dạng luôn rồi mà?
Đủ mọi chuyện xảy ra làm cho Diệp Minh Nguyệt mặc dù ngồi bình tĩnh bên cạnh Hoắc Lệ Hành, nhưng tâm tư đã sớm trôi về nơi nào rồi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-6651-lan-nay-khong-mot-ai-co-the-vang-mat.html.]
Đột nhiên, Diệp Minh Nguyệt ra vẻ bản thân là người rất biết nữ công gia chánh: “Dì đầu bếp cũng thật là, rõ ràng đã biết bây giờ anh không thể ăn thịt cá này nọ, vậy mà còn nấu thịt kho tàu, rồi mấy món này nữa, thật sự là quá lãng phí rồi!”
Hoắc Lệ Hành cũng bình thản lên tiếng: “Không thể trách dì ấy được, thức ăn là do Lí Văn Huy dặn gì ấy làm, muốn trách thì trách một mình cậu ta, chút nữa anh bắt cậu ta ăn hết cái đống này.”
Diệp Minh Nguyệt gật đầu đồng tình: “Đúng vậy, bắt cậu ta ăn hết không được lãng phí, đừng để cho bọn họ thấy nhà chúng ta có tiền rồi tiêu xài hoang phí, đó đều là những đồng tiền xương m.á.u ông xã vất vả lắm mới có thể kiếm về được! Anh nhìn đi, nếu như không phải vì cái công ty tổ chức hôn lễ “Thiên Sứ Giá Đáo” này, anh cũng sẽ không bị đánh đến nhập viện thế này. Giờ thì hay rồi, ngày tháng chúng ta ở đây còn không bì được như lúc ở thành phố B nữa, bị người ta đánh còn không thể đi báo án, em thật sự nuốt không trôi cái cục tức này mà!”
Hoắc Lệ Hành nhếch môi một cái: “Vậy thì em muốn chúng ta đi kiện Trình Thiên Vũ hay sao? Thật ra cậu ta cũng chỉ là quá nhạy cảm thôi.”
“Anh thật là! Tất cả còn không phải là vì cái người phụ nữ mà anh ta coi như là bảo bối đó hay sao? Nếu thích thì anh ta cứ cưới về là được, Cố An Ninh đó sẽ từ chối anh ta hay sao?”
Diệp Minh Nguyệt dùng mọi cách để thử, cùng với đó là thăm dò phản ứng của anh ta, cô ta muốn xem thử thái độ của anh ta đối với Cố An Ninh, đặc biệt là về chuyện của năm đó, cô ta muốn biết anh ta có còn muốn truy cứu trách nhiệm của cô hay không?
Bất luận thế nào, cô ta cũng không thể để cho Cố An Ninh gặp mặt riêng với Hoắc Lệ Hành.
“Phì~” Hoắc Lệ Hành phì cười một cái: “Đó là chuyện riêng của Trình Thiên Vũ và Cố An Ninh, em tức giận làm gì cho mệt chứ! Được rồi, trước khi dự án của Ngô Châu Dương kết thúc, em không cần phải đi chọc cô ta làm gì, đợi sau khi dự án lần này kết thúc, nếu như Cố An Ninh vẫn kiên quyết rời khỏi “Thiên Sứ Giá Đáo” thì chịu vậy! Mấy kiểu nhân tài thế này, chỉ cần bỏ tiền vào đúng chỗ thì trước sau gì cũng kiếm được người thay thế thôi, cũng đỡ cho Cố An Ninh nghĩ rằng vợ chồng chúng ta đến “Thiên Sứ Giá Đáo” này là để đối phó với cô ta. Thật ra, chuyện đó có phải là sự thật hay không, trong lòng của anh và em đều hiểu rõ. Nếu như anh biết trước cô ta là nhân viên của “Thiên Sứ Giá Đáo” thì cho dù dự án này có bối cảnh thế nào, anh cũng quyết không nhận.”
Mê Truyện Dịch
Diệp Minh Nguyệt ra vẻ thấu hiểu mà nói: “Đúng vậy đó, em cũng có biết đâu! Nếu như em biết trước cũng sẽ không để anh đến nhận cái công ty rách nát này đâu. Mới vừa bắt đầu thôi mà ông chủ đã bị hành hung, đã vậy còn vì một chuyện hoàn toàn không liên quan gì đến “Thiên Sứ Giá Đáo” nữa chứ! Nếu như để đám người quản lý cấp cao trong công ty biết được chuyện anh bị hành hung có liên quan đến Cố An Ninh, thì sau này sao anh có tiếng nói trong công ty được nữa chứ! Không nhắc thì thôi, vừa nhắc đến là tức không chịu được!”