Trong nháy mắt, Cố An Ninh bị người đứng ở cửa dọa sợ, nhưng rất nhanh sau đó cô đã phản ứng lại, khóe môi và nét mặt cong lên, trên mặt bày ra một nụ cười chuyên nghiệp nhất và đẹp nhất cô luyện được ở “Thiên Sứ Giá Đáo”: “Đương nhiên là chồng cô gọi tôi đến.”
Cố An ninh vừa dứt lời, tất cả mọi người có mặt đều ngây người ra. Bên ngoài cửa, mấy người bảo vệ đang dần né xa khỏi vùng nguy hiểm, trong lòng cũng thầm mặc niệm cho cô, còn bên trong phòng, không phải là Lí Văn Huy cảm thấy sợ Diệp Minh Nguyệt, mà là anh ta cảm thấy Cố An Ninh thật sự đã thay đổi rồi!
Mà Hoắc Lệ Hành đang nhàn nhã húp cháo kia cũng dừng động tác của mình lại, anh ta chậm rãi lau miệng, sau đó chậm rãi nhìn về phía hai người con gái đang đứng ở cửa. Anh ta vừa ngẩng đầu lên liền lập tức nhìn thấy đôi mắt của âm hiểm của Diệp Minh Nguyệt, mà vừa hay Cố An Ninh đang quay lưng về phía anh ta!
Sau khi đôi mắt đằng đằng sát khí của Diệp Minh Nguyệt đối diện với đôi mắt bình tĩnh của Hoắc Lệ Hành vài giây, cô ta mới nhận ra được bản thân mình đang thất thố, bởi vì chính bản thân cô ta đã nói với Hoắc Lệ Hành là cô ta muốn tha thứ cho Cố An Ninh!
Giây tiếp theo, Diệp Minh Nguyệt run rẩy hàng mi hạ mắt xuống, cô ta nhanh chóng thu hồi ánh mắt đầy sát khí của mình lại, mặc kệ sự có mặt của Cố An Ninh mà đổi thành một biểu cảm đau khổ bước đến chỗ của Hoắc Lệ Hành, dáng vẻ cùng giọng nói trông rất lo lắng: “Hoắc Lệ Hành, vừa nãy em nhận được cuộc gọi nói rằng vết thương của anh bị dính nước. Chuyện này là sao vậy? Có nghiêm trọng hay không?”
Diệp Minh Nguyệt vừa nói vừa đi lại ngồi cạnh Hoắc Lệ Hành, nếu như không phải cô ta ngại bên cạnh vẫn còn một Lí Văn Huy, nói không chừng đã tự mình lột quần áo của anh ta ra để kiểm tra vết thương rồi.
Hoắc Lệ Hành thu hồi lại ánh mắt lạnh lùng của mình lại: “Không sao hết, không cẩn thận để đổ nước lên người thôi, thuận tiện rửa vết thương luôn, đã xử lý xong hết rồi, không có chuyện gì đâu.”
Diệp Minh Nguyệt tự hồ như muốn dán lên người Hoắc Lệ Hành: “Em không ở bên cạnh là anh liền có chuyện, nhất định là anh không nghe lời y tá nên mới để nguy hiểm thế này, nhìn xem coi chỗ này nguy hiểm thế nào! Không được, từ giờ trở đi, em phải ở bên cạnh anh lên tục bốn mươi tám tiếng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-6641-chi-co-nguoi-chet-moi-khong-the-len-tieng-duoc-nua.html.]
Có vẻ như Hoắc Lệ Hành thật sự nghiêm túc, đến tận bây giờ giọng nói cũng không trở nên hòa hoãn hơn là bao, anh ta lạnh lùng nói: “Bệnh viện người ta không cho phép người nhà bệnh nhân ở lại suốt bốn mươi tám tiếng.”
Diệp Minh Nguyệt vẫn kiên quyết: “Em mặc kệ, em cảm thấy cực kỳ không yên tâm với cách chăm sóc của y tá ở đây. Mấy cô gái bây giờ chỉ biết cắm mặt vào chơi điện thoại mà thôi, nhìn thấy bệnh nhân điển trai liền lập tức si mê, làm sao mà còn tâm trạng để chăm sóc cho anh nữa! Không được, em phải đi gặp chủ nhiệm khoa của bọn họ.”
Mê Truyện Dịch
Lúc này, Cố An Ninh vẫn còn bị vệ sĩ chặn ở ngoài cửa, thế là cô chỉ đành đứng quay lưng lại với đôi cẩu nam nữ kia, âm thầm chịu đựng cơm chó của bọn họ.
Sau khi Diệp Minh Nguyệt dứt lời liền liếc sang ngoài cửa, mắt thấy Cố An Ninh còn chưa đi nữa!
Diệp Minh Nguyệt thẹn quá hóa giận, quả nhiên là người phụ nữ này là đồ không biết xấu hổ, bình thường giả dạng thanh cao không đến, cô ta vừa không có mặt ở đây liền lập tức lợi dụng sơ hở, chạy đến quyến rũ chồng của cô ta sao?
Còn có đám y tá ở đây nữa, cả đám đều là dáng vẻ si mê chồng của cô ta, làm cho cô ta thế nào cũng không yên tâm nổi! Mấy năm nay, Diệp Minh Nguyệt cùng với mẹ nuôi của cô ta, Cung Hiểu Yến, đã âm thầm xử lý không ít những người phụ nữ có ý đồ với Hoắc Lệ Hành, chính vì vậy, Diệp Minh Nguyệt cái gì cũng đều có thể không có, nhưng duy chỉ có vị trí vợ của Hoắc Lệ Hành là không có không được, cho dù có phải bỏ ra bao nhiêu tiền tài và công sức cũng được, ví như việc đẻ mướn.
Trong suy nghĩ của Diệp Minh Nguyệt và Cung Hiểu Yến, vấn đề mà có thể dùng tiền để giải quyết thì không gọi là vấn đề.
Tuy rằng Cung Hiểu Yến và Hoắc Chí Thành đã ly hôn từ mấy năm trước, tuy rằng bà ta cũng chỉ là mẹ kế của anh ta, nhưng bà ta cũng vẫn có công nuôi lớn Hoắc Lệ Hành. Mặc dù Hoắc Lệ Hành không biết tại sao bản thân lại không thích bà ta, nhưng ơn dưỡng dục của bà ta anh ta vẫn luôn cảm kích trong lòng.