Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 662:2 Có muốn mang theo hai đứa con của cô rời khỏi Hải Thành hay không?

Cập nhật lúc: 2025-06-30 07:24:42
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

‘Bẹp’, chiếc khăn rơi xuống đất, nhưng lần này cô làm trò trước mặt Lí Văn Huy ném chiếc khăn xuống.

Ngay lập tức, gương mặt Hoắc Lệ Hành trở nên biến sắc, người con gái này có phải là không biết thức thời hay không? Quan trọng nhất là cô đang khiêu khích anh ta hết lần này đến lần khác.

Tuy rằng lúc nãy Lí Văn Huy có từng hoài nghi, không phải là do Cố An Ninh không cần thận, mà là do cô cố tình đổ nước lên đầu Hoắc Lệ Hành. Thế nhưng, trong giờ khắc này, anh ta hiểu rõ rồi, chuyện lúc nãy tuyệt đối là do cô cố ý.

Mê Truyện Dịch

“Nhặt lên.” Hoắc Lệ Hành vẫn bình thản ra lệnh, nghe giọng nói hoàn toàn không có chút tức giận nào, mà theo như người đã theo anh nhiều năm như Lí Văn Huy, người đàn ông này là đang tức giận đến cực điểm.

Cố An Ninh tỏ vẻ ghét bỏ nhìn anh ta: “Nói đi, rốt cuộc là anh muốn thế nào?”

“Tôi chỉ muốn cô nhặt chiếc khăn lên, đi lại đây, lau hết nước trên đầu và trên người tôi, sau đó đi lấy quần áo mới cho tôi thay.” Hoắc Lệ Hành vẫn bình tĩnh quăng mấy câu lạnh lùng cho Cố An Ninh, trong mắt anh ta đang cố gắng kiềm chế cơn tức giận.

Cố An Ninh hất cằm, cô trừng mắt với anh ta: “Nếu như tôi nói không thì sao?”

Lí Văn Huy âm thầm nuốt nước miếng một cái, lúc này, anh ta vẫn nên nhắc nhở Cố An Ninh một chút, không cần phải liên tục chống đối Diêm Vương sống Hoắc Lệ Hành này nữa!

Lí Văn Huy cũng muốn tốt cho mọi người mà thôi! Anh ta nhặt lấy cái khăn lông lên, sau đó đi lấy một bộ quần áo bệnh nhân mới đến chỗ Hoắc Lệ Hành: “Tổng giám đốc Hoắc, anh thay quần áo trước đi, đừng để cho vết thương thấm nước rồi lại nhiễm trùng nữa.”

“Ra ngoài, đi làm những chuyện cậu nên làm đi.” Ánh mắt Hoắc Lệ Hành vẫn dính chặt trên người Cố An Ninh, anh ta lạnh lùng quát lớn Lí Văn Huy một tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-6622-co-muon-mang-theo-hai-dua-con-cua-co-roi-khoi-hai-thanh-hay-khong.html.]

Lí Văn Huy cũng cạn lời, anh ta nhìn về phía Cố An Ninh tỏ vẻ khó xử, anh ta tỏ vẻ cầu xin cô: “Cô Cố, tôi xin cô luôn đó, vết thương của Tổng giám đốc Hoắc thật sự rất nghiêm trọng. Cho tới bây giờ, chúng tôi cũng không khó xử cậu Trình, cũng không truy cứ anh ấy với tội danh gì. Chính vì vậy, mỗi người chúng ta cứ nhường nhau một bước, cô giúp anh ấy, cái đó……”

Lí Văn Huy đưa khăn lông và đồ bệnh nhân trong tay cho cô, thật ra, anh ta cảm thấy nhờ vả cô lau tóc và thay đồ cho Hoắc Lệ Hành thật sự khiến cô rất khó xử, nhưng mà bản thân anh ta cũng không có cách nào khác hơn.

Nói xong, bàn tay to lớn nắm lấy bả vai Cố An Ninh, anh ta cho cô một ánh mắt: “Tôi tìm người dọn dẹp đống mảnh vỡ này trước.”

Hoắc Lệ Hành nheo mắt lại: “Lí Văn Huy, có phải chuyện tôi giao cho cậu hôm nay còn quá ít phải không? Để cho cô ta tự quét, còn cậu đi lo chuyện của cậu đi.”

Lí Văn Huy bất lực vỗ vai cô mấy cái, sau đó để lại cho cô ánh mắt đồng tình rồi rời khỏi phòng bệnh.

Sau khi Lí Văn Huy đi ra liền tiện tay đóng cửa phòng lại, trong phòng bệnh rộng lớn giờ đây chỉ còn lại hai người bọn họ, Cố An Ninh vẫn tiếp tục trừng mắt với Hoắc Lệ Hành.

Mà bộ quần áo trên người Hoắc Lệ Hành đã ướt sũng, dán sát vào người, nhưng anh ta không quan tâm điều đó, tiếp tục trừng mắt với cô.

Cuối cùng, Cố An Ninh chịu không nổi, cô quay mặt đi chỗ khác: “Hoắc Lệ Hành, anh rốt cuộc là muốn làm gì hả?”

Hoắc Lệ Hành nhìn thấy dáng vẻ bị chọc cho tức đến hồng hộc của cô ngược lại làm anh ta cảm thấy dễ chịu hơn. Anh ta nhích lại gần chỗ cô, bởi vì trải qua một cuộc phẫu thuật lớn, sắc mặt của anh ta cũng trở nên kém sắc hơn rất nhiều.

“Lại đây giúp tôi lau khô tóc, thay quần áo, cứ làm việc ở chỗ này. Buổi chiều, cô và Văn Huy đi đón hai đứa nhỏ tới đây, tôi kêu người chuẩn bị cơm chiều cho bọn chúng.” Lúc Hoắc Lệ Hành nói chuyện có chút khó khăn, giọng anh ta có chút ngắt quãng: “Nói cho tôi biết hai đứa nhỏ thích ăn cái gì?”

Loading...