Hoắc Lệ Hành gật đầu sau khi nghe Lí Văn Huy báo cáo: "Tốt lắm! Vậy thì đêm nay đã muộn, cậu sắp xếp cho đưa chị dâu và hai dì về nghỉ ngơi."
“Nhưng mà, em đi thì ai ở lại để chăm sóc cho anh?” Diệp Minh Nguyệt bĩu môi.
"Có bác sỹ chăm sóc đặc biệt, em đã làm việc vất vả cả ngày rồi, về nghỉ ngơi đi! Hãy ngoan ngoãn nghe lời, hửm!"
Lí Văn Huy lúc này hét to một tiếng ở của, đến đưa hai người dì và Diệp Minh Nguyệt rời đi.
Lí Văn Huy nghe theo sự sắp xếp của Hoắc Lệ Hành, phofh ở bệnh viện của bọn họ là căn trong cùng của một khu cấp cao nên ra ngoài, anh ta bỏ t.h.u.ố.c lá ngay từ cửa của phòng bệnh. Những người mặc đồ đen đã canh giữ suốt 48 giờ. Không có lệnh của Lí Văn Huy, Không ai được phép vào trong khu vực này bao gồm cả Diệp Minh Nguyệt.
Về tất cả các vấn đề liên quan đến việc an toàn của Hoắc Lệ Hành, nên Lí Văn Huy đã chuyển một đội vệ sĩ từ trụ sở chính của thành phố B.
Sau khi cùng nhau bình an trở lại, trên giường bệnh Hoắc Lệ Hành hỏi Lí Văn Huy: "Cố An Ninh có chuyện gì sao?"
Lí Văn Huy bây giờ không hiểu được suy nghĩ thực sự của Hoắc Lệ Hành, anh ta nhất định sẽ cảm thấy rất xấu hổ nếu mình bị đánh! Nhưng tại sao Lão Đại lại cảm thấy giống như một kỳ nghỉ lớn!
Đây không phải là Cố An Ninh đã bị anh ta đánh bầm dập và sưng tấy đó sao? Tại sao lại hỏi mình làm gì?
Bây giờ Lí Văn Huy cảm thấy mình không phải là trợ lý của Lão Đại của một công ty mà là quản gia, phải làm tất cả mọi chuyện.
Lí Văn Huy mím môi dưới nói: "Cố An Ninh, đã xuất viện rồi."
"Tôi không đề cập đến chuyện này. Chiều nay ai đi đón con của Cố An Ninh? Đa cho người nhìn chằm chằm chưa?" Hoắc Lệ Hành nghiêm nghị nói.
"Đã cho người theo dõi rồi. Tất nhiên là Trình Thiên Vũ." Lí Văn Huy trầm ngâm nói: "Tuy nhiên, dường như đã xảy ra chuyện gì đó với đôi song sinh trai gái kia, họ rời đi khá muộn. Cụ thể đã xảy ra chuyện gì? Tôi cũng không rõ lắm."
Hoắc Lệ Hành tức giận: "Vậy cậu làm sao có thể là trợ lý toàn năng? Đã xảy ra chuyện gì, tại sao cậu lại có thể không biết được?"
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-6572-hai-tram-phan-tram-la-con-cua-toi.html.]
Lí Văn Huy rõ ràng là rất xúc động về vấn đề của Cố An Ninh và các con của Cố An Ninh. Lâu sau, cậu ta nói: “Chuyện này, người của tôi vẫn đang điều tra, nhưng sáng sớm ngày mai mới có thể biết được chân tướng. Nhà trẻ đã tan ca rồi. Nơi đó không thể quá tùy tiện, mọi người sẽ nghĩ chúng ta là bắt cóc trẻ con."
Hoắc Lệ Hành xua tay: "Vậy thì nhanh lên. Ngày mai chuẩn bị sớm một chút."
Lí Văn Huy gật đầu: “Được.” Trong lòng không ngừng mắng chửi vài câu, vội cái gì chứ, nói không chừng con của Cố An Ninh thật sự không liên quan gì đến anh ta.
“Đã chụp được ảnh chưa? Hôm nay?” Đề tài của Hoắc Lệ Hành luôn thay đổi nhanh như vậy.
"À, đã chụp được rồi, tôi sẽ gửi qua điện thoại di động cho anh."
Lí Văn Huy cố tình chọn một vài bức ảnh của Trình Thiên Vũ ở dưới nhà của Cố An Ninh và gửi chúng cho Hoắc Lệ Hành.
Cố An Ninh đang đeo khẩu trang và nói chuyện với Trình Thiên Vũ rất thân thiết, hai anh em nhỏ nhí nhảnh vừa ôm bình sữa vừa xem chuyện ‘tình cảm’ của hai người!
Vạch đen xuất hiện trên mặt Hoắc Lệ Hành. Cô ấy thực sự là một người phụ nữ vô trách nhiệm, cô ấy không quan tâm đến con cái của mình sao, cô ấy chỉ biết tán tỉnh Trình Thiên Vũ.
Bức ảnh cuối cùng là bức ảnh Trình Thiên Vũ ôm hai đứa bé rất gần trước máy ảnh. Khuôn mặt hai đứa bé trông gần giống như khuôn mặt của Hoắc Lệ Hành đang ôm lấy mặt Trình Thiên Vũ!
Bên cạnh Trình Thiên Vũ là Cố An Ninh đeo khẩu trang, ánh mắt cô biểu hiện sự vui vẻ!
Dù nhìn theo cách nào đi chăng nữa thì đó là một gia đình bốn người hòa thuận và hạnh phúc!
Nhưng trong mắt Hoắc Lệ Hành, hiện ra sự đáng ghét!
Ngay sau đó, Hoắc Lệ Hành nhìn hai đứa trẻ đáng yêu trong bức ảnh, tự tin nói: "Văn Huy, tôi nói cho cậu biết, hai trăm phần trăm đây là con của Hoắc Lệ Hành tôi."