Hoắc Lệ Hành nghe xong đầu tiên là sửng sốt, anh ta có tồi tệ như vậy sao? Có sao? Anh ta trước giờ chưa từng định nghĩa bản thân thánh phụ như thế nào, nhưng ngược lại anh ta cũng không cảm thấy bản thân có bao nhiêu tội ác tày trời!
Anh ta sao có thể đối phó với một đứa nhỏ được!
Được rồi!
Sớm tại bốn năm trước, anh ta trong cảm nhận của Cố An Ninh đã là ác ma còn đáng sợ hơn cả ma quỷ, cô nghĩ như thế cũng bình thường.
Nhưng ngay sau đó, Hoắc Lệ Hành lại đùa dai cúi đầu nhìn đôi mắt Cố An Ninh: “Có thể, thật ra là có thể, tuy nhiên, tôi muốn biết hai đứa con một trai một gái kia của cô là của ai? Cô đừng có trả lời tôi là cô một mình sinh, khả năng đó hiện giờ một đứa trẻ con vừa mới sinh ra cũng không lừa được, rốt cuộc tôi là bác sĩ, hiểu nhất chính là đạo lý này. Cho nên, cô vẫn nên ăn ngay nói thật thì hơn.”
Tình huống hiện giờ của Cố An Ninh căn bản không thích hợp nói nhiều như thế, ở bên ngoài Trình Thiên Vũ và bác sĩ phụ trách đều gấp gáp muốn xông lên tông cửa mấy lần, nhưng mỗi lần đều bị trợ lý Lí Văn Huy của Hoắc Lệ Hành ngăn lại.
Phải biết rằng Cố An Ninh đứt quãng nói xong một câu dài như vậy thật sự không dễ dàng, vết thương ở miệng đã được bôi thuốc mỡ toàn bộ vỡ ra, khóe miệng tất cả đều là vết m.á.u đỏ tươi, loại đau đớn xuyên tim này, khiến trán của cô đổ một tầng mồ hôi, trong lòng vẫn cứ lo lắng cho các con, lòng bàn tay, trên người đều ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Một khuôn mặt m.á.u me như thế, ngay cả Lí Văn Huy chịu không nổi cái nhìn của bác sĩ, bước vào nhìn thấy đều trực tiếp lắc đầu, anh ta thật sự nghĩ không ra, lão đại Hoắc Lệ Hành của bọn họ, quét ngang giới y dược, từ góc độ thương nhân tới xem lại là một người vô cùng khôn khéo, anh ta hành xử quyết đoán, thủ đoạn cứng như thép, tại sao trên vấn đề tình cảm và hôn nhân sao lại có thể như chui rúc vào sừng trâu như thế được!
Anh ta đảm nhiệm chức vụ trợ lý công việc của Hoắc Lệ Hành nhiều năm, trước sau đều không nhìn ra được Diệp Minh Nguyệt có gì tốt? Nơi nào tốt?
Mà người vợ trước đã từng cùng Hoắc Lệ Hành ẩn hôn một năm, anh ta tuy rằng tổng cộng mới gặp mặt hai lần, lần đầu là thay thế Hoắc Lệ Hành đưa Cố An Ninh giấy thỏa thuận ly hôn, lần thứ hai chính là hội nghị cổ đông ở công ty “Thiên Sứ Giá Đáo” hôm nay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-6522-toi-giup-co-ta-thay-thuoc.html.]
Nhưng ấn tượng Cố An Ninh để lại cho anh ta, cho dù là bốn năm trước là cô xinh viên ngây ngô Cố An Ninh, hay là hiện tại bốn năm sau, nhà tạo mẫu chuyên nghiệp Cố An Ninh, trước sau anh ta đều cảm thấy cô đều là một cô gái thật ngay thẳng!
Đúng vậy, chính là ngay thẳng, cảm giác này là một từ mà tại một khắc này Lí Văn Huy mới thầm nghĩ đến, cảm thấy dùng trên người Cố An Ninh rất phù hợp.
Bất cứ một từ miêu tả mỹ nữ nào xinh đẹp hay gì đó đặt trên người cô đều không có cảm giác, duy nhất chỉ có một từ ngay thẳng.
Nhưng điều làm Lí Văn Huy nghĩ không ra chính là, Cố An Ninh cô rốt cuộc đã làm gì sai? Sai ở nơi nào? Mới có thể làm Hoắc Lệ Hành hận cô như vậy, thậm chí không từ thủ đoạn đoạt lấy “Thiên Sứ Giá Đáo” để trả thù cô?
Lúc này nhìn xem mới ngày đầu tiên đã làm người mặt mũi bầm dập vào bệnh viện, là một người đàn ông Lí Văn Huy đều cảm thấy lão đại hèn, thật sự hèn.
Thế gian này nam nam nữ nữ, yêu hận tình thù, Lí Văn Huy cảm thấy, anh ta thực sự xem không hiểu!
Cố An Ninh đều đã xin lỗi, nhưng Hoắc Lệ Hành còn không dừng lại tính toán, nhưng miệng của cô đều đau đớn sắc mặt tái nhợt, mồ hôi trên trán tẩm ướt miệng vết thương trên đó, làm cô càng thêm đau đớn khó nhịn.
Hoắc Lệ Hành trừng mắt nhìn Lí Văn Huy lỗ mãng hấp tấp tiến vào: “Có chuyện gì?”
“Hoắc tổng, chuyện là, bác sĩ phụ trách của cô Cố nói, đã tới thời gian thay thuốc cho cô ấy.” Lí Văn Huy bình tĩnh báo lại, trong lòng còn không quên mắng chửi Hoắc Lệ Hành vài câu đầu óc bị nước vào.
Mê Truyện Dịch
“Mang thuốc vào đây, tôi thay thuốc cho cô ta.” Hoắc Lệ Hành hôm nay quyết tâm không muốn rời đi rồi sao!