Một câu nói như vậy của Cố An Ninh hạ xuống, làm toàn bộ không khí trong phòng bệnh đều trở nên đặc sệt.
Cố An Ninh phẫn hận trừng mắt nhìn Hoắc Lệ Hành, đồ đàn ông cặn bã, rốt cuộc là cặn bã đến mức nào mới có thể ỷ thế h.i.ế.p người đến như vậy, tại sao cứ phải xuất hiện trước mặt cô, khi cô đang trong trạng không hề phòng bị, còn muốn hủy hoại khuôn mặt của cô.
Ngay lập tức, cánh tay Hoắc Lệ Hành duỗi ra, bóp lấy cằm Cố An Ninh, bắt cô ngẩng mặt lên.
Cánh môi bạc tình của người đàn ông chậm rãi đóng mở: “Tôi là cặn bã? Là ngựa giống? Không có hứng thú với tôi? Nhưng tôi nhớ rất rõ thời điểm cô hầu hạ dưới thân ngựa giống tôi đây thực hưởng thụ, thực phóng đãng ~”
Trong nháy mắt đôi mắt kiên cường của Cố An Ninh không khỏi hiện lên một chút mờ mịt, chóp mũi chua xót cùng đau đớn truyền đến từ cằm của cô, khiến cho đáy lòng cô đột nhiên xuất hiện một ý nghĩ đáng sợ.
Chỉ cần còn sống, nhất định phải g.i.ế.c Hoắc Lệ Hành, nhất định phải như vậy.
Lông mi dài mảnh mai của Cố An Ninh run rẩy thật mạnh, cô không cần ở trước mặt Hoắc Lệ Hành, mà rơi nước mắt, nhưng mờ mịt trong hốc mắt không khỏi nhiễm lên hàng mi của cô một tầng hơi nước, Cố An Ninh chậm rãi khép lại đôi mắt, yết hầu nuốt xuống những cảm xúc trong lòng, thật lâu sau, cô mới hòa hoãn lại nhưng cảm xúc khổ sở, bi ai của bản thân một chút, một lần nữa nhắm mắt, phun ra mấy chữ: “Hoắc Lệ Hành, phiền anh cút đi ~”
Nếu không, Cố An Ninh thực sự không dám đảo bảo cô có hay không sẽ lập tức nhảy xuống giường g.i.ế.c c.h.ế.t Hoắc Lệ Hành.
Bàn tay đang giữ lấy cằm Cố An Ninh của Hoắc Lệ Hành co chặt lại vài phần, mày kiếm hơi nhíu lại, người phụ nữ vẫn luôn vâng vâng dạ dạ trước mắt anh ta, giờ đã có năng lực như thế?
Cô ta cho rằng, chỉ cần cô ta từ chức, chỉ cần rời khỏi công ty “Thiên Sứ Giá Đáo”, là cô ta liền có thể chống đối anh ta?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-6511-phai-o-lai-cong-ty-cho-vo-anh-nguoc-dai-sao.html.]
Cô ta cho rằng chỉ cần có Hạ Tấn Mặc và Trình Thiên Vũ làm chỗ dựa, là có thể giương nanh múa vuốt trước mặt anh ta?
Nằm mơ!
Hoắc Lệ Hành bóp chặt cằm Cố An Ninh: “Cố An Ninh, cô dừng tưởng rằng có nhiều người đàn ông chống lưng cho cô, là cô có thể ở trước mặt Hoắc Lệ Hành tôi đây muốn làm gì thì làm. Tôi hiện tại muốn trịnh trọng nhắc nhở cô, Cố An Ninh, cô thiếu Hoắc Lệ Hành tôi một cái mạng. Cô cho rằng cô từ chức, là có thể xong việc được sao?”
Thù hận trong mắt Cố An Ninh làm Hoắc Lệ Hành dù độc miệng lại đáng giận như thế nào vẫn trầm trầm đi xuống.
Khóe mắt Cố An Ninh đỏ bừng, nhưng lại không hề rơi xuống một giọt nước mắt, trong lòng chỉ có một suy nghĩ, làm như thế nào mới có thể dẫm người đàn ông này dưới lòng bàn chân, từng đao từng đao một lăng trì!
Nghĩ như thế, Cố An Ninh dường như cảm thấy cả người đều tràn ngập sức lực, không còn lo trước lo sau như vậy, nỗi bận tâm duy nhất của cô là hai đứa nhỏ cũng không cần lo lắng bị Hoắc Lệ Hành và tiện nhân Diệp Minh Nguyệt kia đoạt mất, cô đã có biện pháp.
Mê Truyện Dịch
Chỉ cần tưởng tượng đến một ngày có thể cầm d.a.o từng chút từng chút một khắc trên da thịt Hoắc Lệ Hành, Cố An Ninh đều có thể bình tĩnh đến mức chính bản thân cô cũng cảm thấy đáng sợ.
Ánh mắt phẫn hận chuyển dần đến bình tĩnh của Cố An Ninh vẫn nhìn Hoắc Lệ Hành, tuy rằng cô không nói một lời, nhưng tia bình tĩnh trong đôi mắt cùng sự phức tạp ẩn sâu trong đó, làm Hoắc Lệ Hành hừ lạnh một tiếng, buông cô ra.
Nương theo lực độ buông tay của Hoắc Lệ Hành, thân thể Cố An Ninh ngã xuống một bên sườn thành giường.
Mà Hoắc Lệ Hành căm giận để lại một câu: “Cố An Ninh, cô phải biết, Trình Thiên Vũ không phải đối thủ của tôi, anh ta không giúp được cô, ông nội anh ta tuyệt nhiên sẽ không cho phép anh ta cưới một người phụ nữ mang theo hai đứa nhỏ vào cửa, cho nên, cô vẫn không nên đối nghịch với tôi, nếu vẫn cứ làm, cô chỉ đang hại Trình Thiên Vũ. Đễn nỗi hai đứa con của cô có phải của tôi hay không, chúng ta cứ chờ xem, tôi vẫn luôn tin tưởng, sự thật không thể làm giả, mà là giả thì cũng không thể nào trở thành thật được.”