Lần này không phải Trần Sa Sa chỉ mới xuất viện có vài ngày sao, mấy người nhà họ Trình cả ngày vây quanh cô, hận không thể cho cô ăn nhân sâm mỗi ngày, nhưng mà khí sắc của cô bé này lại không khôi phục được chút nào.
"Haizz." Bạch Tuyết với tư cách là mẹ, với tư cách là một người phụ nữ, bà hiểu tâm trạng của con bé kia, thở dài một hơi rồi nhìn Trình Diệp, nghiêm túc nói: "Trình Diệp, như vậy là đủ rồi, nguyên nhân khiến con gái bị người ta khi dễ nhiều năm như vậy cũng đều là do ông, cho nên ông không có quyền đổ lỗi cho người khác. Để cậu ta vào đi!"
Trình Thiên Vũ đương nhiên nhìn ra Bạch Tuyết đang đau lòng cho con gái, cũng là đang uy h.i.ế.p ba của anh ta, cho nên anh ta nhìn Trình Diệp: "Ba, hay là cứ theo lời dì Tuyết đi? Để Sa Sa và dì Tuyết ở trong phòng chờ, hai ba con chúng ta đi tiếp tên kia?"
Trình Diệp nhìn thấy Bạch Tuyết tức giận liền sợ hãi, đành gật đầu như giã tỏi: "Được được được, chúng ta đi tiếp, đi tiếp cậu ta, Tuyết nhi nhanh đưa Sa Sa vào phòng nghỉ ngơi đi. Bọn anh nói chuyện với thằng nhóc kia xong sẽ kêu hai mẹ con xuống lầu."
Sân vườn biệt thự là vô vàn hoa tường vi, từ cổng lớn đến cửa biệt thự phải lái xe vài phút mới vào đến.
Ông Trình đã kêu bác sĩ cầm m.á.u cho Đường Thần ở cổng lớn, người nào đó kéo kéo áo sơ mi trên người, nhìn Trình Diệp, tựa như không có việc gì mà lễ phép nói: "Chú Trình!" Trực tiếp làm bộ như không thấy Trình Thiên Vũ, người nào đó dù sao thì cũng là bạn hợp tác, đã không giúp anh lại còn nói đang ở nước ngoài, đúng là tiểu nhân.
Ánh mắt Trình Thiên Vũ nhìn Đường Thần có chút hả hê, mà Trình Diệp thì chỉ, "Ừ" một tiếng, nhân tiện nói: "Lên xe vào trong nhà nói chuyện."
Lúc này đội trưởng bảo vệ lại kêu thuộc hạ cầm lấy áo khoác của Đường Thần trả lại cho người ta, kết quả Đường Thần lại liếc mắt nhàn nhạt nhìn bảo vệ kia: "Đem đến chỗ giặt ủi chuyên nghiệp, giặt xong rồi đưa cho cô chủ của các người."
Trình Thiên Vũ bĩu môi, trong lòng thầm nghĩ, còn tưởng anh khí phách ngất trời thế nào!
Trong thư phòng lớn của nhà họ Trình, ba người đàn ông ngồi đối mặt nhau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-6371-dieu-kien-cua-nha-ho-trinh.html.]
Trình Diệp nhìn con trai: "Thiên Vũ, nói suy nghĩ của con với Đường Thần đi."
Trình Thiên Vũ nhìn Đường Thần, nói ngay chuyện chính: "Sở dĩ làm vậy với anh, khó dễ anh, là muốn anh và nhà họ Đường của anh biết rõ, cô bé năm đó bị các người đối xử như vậy, khi dễ như vậy cũng không phải là dễ bị bắt nạt."
Đường Thần nhíu mày, nhưng không có phản bác, nếu như nói rõ ràng, thì anh xác thực đã từng đối xử không tốt với Trần Sa Sa, nhưng mà cũng không có khi dễ cô!
Được rồi! Bây giờ người nhà họ Trình người ta đã tính toán, nói anh khi dễ thì chính là anh khi dễ.
Đường Thần đành phải tỏ thái độ thành khẩn nói: "Có một số chuyện trước kia xác thật con đã làm không tốt, đều đã qua rồi, con chỉ có thể đền bù cho Sa Sa trong cuộc sống sau này, cũng không biết chú Trình và anh vợ có tính toán gì? Con biết muốn kết hôn với con gái nhà họ Trình thì phải có điều kiện, nhưng mà con thích cô ấy, yêu cô ấy hơn cả điều kiện của hai người."
"Hừ!" Trình Diệp lại hừ lạnh một tiếng, sau đó thì không có lời nào.
Trình Thiên Vũ gật đầu: "Rất tốt. Vậy thì chúng tôi liền nói ra điều kiện, muốn kết hôn với Sa Sa thì không phải là không được, thứ nhất là phải đợi sau ba tháng, thứ hai là cậu phải kết thúc hợp tác với Hoắc Lệ Hành."
Mê Truyện Dịch
Đường Thần kích động trừng mắt nhìn Trình Thiên Vũ: "Tại sao phải chờ ba tháng?"
Trình Thiên Vũ: "Cậu không có tư cách hỏi tôi, ba tháng chính là ba tháng."