Hoắc Lệ Hành quả thật là một gian thương, cũng không biết đã nói gạt Bạch Tuyết và Trình Diệp thế nào, còn có con thỏ nhỏ kia, làm sao đều có thể nghe lời một kẻ xấu như Hoắc Lệ Hành đây!
Tóm lại, Hoắc Lệ Hành người ta đúng thật là đang ở trước mặt Đường Thần gọi điện cho Bạch Tuyết, Trần Sa Sa và Trình Diệp, nhưng lại không có cuộc gọi nào được tiếp cả, cái này cũng không thể trách Hoắc Lệ Hành được!
Nhưng mà Đường Thần lại cảm thấy tất cả đều là do Hoắc Lệ Hành đã sắp đặt tốt, đợi đến khi đồng ý và anh hợp tác thu mua công ty tổ chức đám cưới 'Thiên Sứ Giá Đáo'.
Sau khi Đường Thần trở lại Hải Thành thì đúng như lời của Hoắc Lệ Hành nói, biệt thự của Trình Thiên Vũ quả nhiên không dễ tiếp cận, người đến nhà là ông cụ, ba mẹ và em gái của anh ta, cho nên ở cổng ra vào không phải là bảo vệ bình thường thì chính là binh sĩ s.ú.n.g thật đạn thật.
Bảo vệ gác cổng nghiêm ngặt: "Anh Đường, xin lỗi, ông chủ của chúng tôi nói sức khoẻ của cô chủ không tốt, không được quấy rầy, hôm khác ngài lại đến đi."
Đường Thần quả thực hận đến đau răng: "Vậy cậu Trình của các người mỗi ngày có về đây không?"
Mặt bảo vệ gác cổng không chút thay đổi nói: "Xin lỗi anh Đường, mấy người chúng tôi mỗi tiếng đổi trạm giác một lần, cho nên không rõ lắm."
Đường Thần nghiến răng nghiến lời gọi điện thoại cho Trình Thiên Vũ quát: "Trình Thiên Vũ anh có ý gì? Đây đã là ngày thứ ba tôi tới nhà các người rồi, anh được lắm."
Trình Thiên Vũ đúng thật là không ở trong biệt thự: "Lần này ở chỗ nào và nơi nào rồi, xem ra hôm nay lại phải ở ngoài cửa, Đường Thần, anh cũng có ngày hôm nay sao? Bây giờ tôi đang ở nước ngoài, ngoại trừ đau lòng thay anh thì cũng không có cách nào khác, hay là anh trở về đi! Ngày mai tan tầm tiện đường đến nữa?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-6361-bi-chan-ngoai-cua.html.]
Ai bảo lúc trước anh khi dễ Trần Sa Sa làm gì, Trình Thiên Vũ biết rõ ba anh ta yêu quý đứa con gái bảo bối này như thế nào, nếu điều tra rõ ràng Sa Sa và Đường Thần từng ly từng tý, thì tên nhóc anh khẳng định phải nếm chịu chút đau khổ rồi, xem đi!
Trình Thiên Vũ cảm thấy ba của anh ta thật sự tài giỏi, chính là không cho tất cả mọi người nghe điện thoại của Đường Thần, bảo vệ cổng vốn đã được họp và ra lệnh rồi, nếu ai dám để Đường Thần vào cửa, lập tức bị đuổi việc.
Nghe Trình Thiên Vũ có chút hả hê, Đường Thần cảm thấy bản thân đến tận bây giờ cũng chưa từng uất ức tới vậy, nhà họ Trình này thật ra cũng hơi quá đáng, không có lễ độ, tốt xấu gì thì cũng nên cho người ta vào nói chuyện chứ, có đúng không!
Trình Thiên Vũ làm cho vườn hoa tường vi này lớn đến như vậy, quả thật khiến cho Đường Thần cảm thấy anh cũng muốn xây một sân vườn như thế trong biệt thự, giống với biệt thực cao cấp kia của Mã Vân, phải đè bẹp vườn hoa tường vi này của Trình Thiên Vũ.
Đã ba lần rồi, Đường Thần đều ra về tay không, không còn chút mặt mũi nào, cúp máy Trình Thiên Vũ, Đường Thần ngồi trên xe, trạm gác lần thứ hai thay đổi, trời đã tối, anh đã có chút đói bụng, nhưng ở cổng lớn vẫn không thấy bất kì người nhà họ Trình nào ra vào, cái này có chút kì lạ.
Lần này Đường Thần cũng chịu không nổi, ở trước cửa gọi tên Trần Sa Sa, bảo vệ quả thật cũng hết cách với anh.
Mê Truyện Dịch
Cuối cùng, một bảo vệ bước tới uy h.i.ế.p Đường Thần: "Nếu anh không đi, chúng tối sẽ dùng biện pháp cưỡng chế anh phải đi, tôi sẽ tố cáo anh."
Các bảo vệ khác nhìn Đường Thần: "Cho anh một cơ hội cuối cùng, nếu không đi thì sẽ tố cáo anh quấy nhiễu, đưa anh đến cục cảnh sát."
Ngày hôm nay, điều duy nhất Đường Thần có thể làm là dù bất cứ giá nào cũng phải kêu được người trong biệt thự ra, anh không tin Trình Diệp còn có thể ngồi yên, còn có Trình Thiên Vũ thêm dầu vào lửa kia nữa, cái gì mà ở nước ngoài, anh cũng không có ngốc, điện thoại ở nước ngoài hay ở trong nước mà anh còn không nhìn ra sao.