Thực ra, An Noãn Noãn lúc bình thường nói năng cũng khá thông minh lanh lợi, nhưng lúc này lại cảm thấy rất bối rối, làm cho Cố Bắc Thần mất mặt, làm cho người nhà họ Cố mất mặt, không biết phải diễn đạt suy nghĩ của mình như thế nào.
Cố Bắc Thần cố tình dập tắt nụ cười, nghiêm nghị nói: "Chỉ là người nhà anh thôi?"
"..." An Noãn Noãn ngừng nói.
Cô phát hiện ra rằng khi cô với Cố Bắc Thần nói chuyện, xuất phát điểm và điểm cốt lõi của anh ấy luôn khiến cô trở tay không kịp, trọng tâm sự chú ý của anh thường không cùng tần suất với những gì cô nói.
Khi cả hai đều im lặng, bầu không khí trở nên có chút kỳ lạ, đột nhiên điện thoại của Cố Bắc Thần đổ chuông.
Anh nhìn thoáng qua dãy số, lại nhướn mày đau đầu trả lời điện thoại trước mặt An Noãn Noãn, thấp giọng nói: "Mẹ?"
Từ Phượng Chi gần như mất hết lý trí, hét lên: "Bắc Thần, con đang làm loạn cái gì vậy? Sao có thể để người phụ nữ đó đến hôn lễ của hai nhà họ Lục, Mục quấy rối hả? Đầu óc con từ lúc nào bị một người phụ nữ làm cho mê muội như vậy hả?”
Cũng may, điện thoại di động của Cố Bắc Thần đủ tốt, vì vậy nên An Noãn Noãn chỉ nghe thấy tiếng hét của một người phụ nữ chứ không nghe được câu từ cụ thể, cô rõ ràng cảm thấy được sắc mặt của Cố Bắc Thần càng ngày càng xấu. Cô đứng dậy và chỉ về hướng phòng vệ sinh, dùng khẩu hình để nói với anh: "Em đi vệ sinh đã."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-632-nang-cao-uy-phong-cho-vo.html.]
Cố Bắc Thần gật đầu, nhìn bóng lưng An Noãn Noãn biến mất vào trong phòng vệ sinh, nói với điện thoại: "Tin tức của mẹ rất nhanh. Noãn Noãn, cô ấy là con dâu của mẹ, mẹ cứ một tiếng lại người phụ nữ đó...”
Từ Phượng Chi nghiến răng nghiến lợi mắng: "Nhưng con có biết, người phụ nữ kia là ai không? Cô ta chính là tình nhân không thành của vị hôn phu của nhị tiểu thư nhà họ Mục - Lục Tĩnh Vũ, con nhỏ bẩn thỉu."
Cố Bắc Thần tức giận, khuôn mặt anh lập tức nổi lên những vạch đen: "Mẹ, con không quan tâm làm sao mẹ biết chuyện hôm nay, nhưng con nói với mẹ, Noãn Noãn cô ấy không phải là người như vậy. Người con gái mà Cố Bắc Thần con nhìn trúng sao lại có thể cùng Mục nhị tiểu thư kia đánh đồng? Nực cười, chuyện hôm nay, không xong với con đâu, người nhà Cố gia sao có thể bị người ngoài bắt nạt chứ."
Mê Truyện Dịch
Từ Phượng Chi ở đầu dây bên kia ngừng nói chuyện, Cố Bắc Thần tiếp tục: "Trước khi con quen biết Noãn Noãn, thực sự thì cô ấy và Lục Tĩnh Vũ là mối quan hệ yêu đương, Lục Tĩnh Vũ là đàn anh khoá trên của Noãn Noãn, sau này là Mục nhị tiểu thư chen chân phá hoại khắp nơi, mà Noãn Noãn cũng là người nóng nảy, cô ấy đã đề nghị chia tay với Lục Tĩnh Vũ, con nghĩ với sự thông minh và sáng suốt của mẹ, mẹ nên hiểu rõ mối quan hệ giữa ba người bọn họ!"
“Cứ coi là như vậy, thế hôm nay cô ta chạy tới buổi tiệc đính hôn của người ta làm gì? Lẽ nào cô ta không sợ miệng lưỡi ác ý sao?” Từ Phượng Chi không chịu khuất phục, nhưng lời của bà không sai.
Cố Bắc Thần khóe môi cong lên thành hình vòng cung: "Mẹ yên tâm, chuyện này con cũng đáng trách, là con kéo cô ấy đi, chỉ là muốn con dâu của mẹ nâng cao uy phong, ai biết được vì một sơ xuất mà bị người ta kéo xuống hố……"
Từ Phượng Chi bị con trai làm tức giận không nhẹ: "Bang." Bà đập bàn trà trước mặt mình: "Con, làm càn."
"Đừng đừng đừng, mẹ đừng nóng giận, chuyện này con về sẽ từ từ giải thích với mẹ, con cúp máy trước đây."
Ngay khi Cố Bắc Thần vừa kết thúc cuộc nói chuyện, An Noãn Noãn quay lại với một nụ cười.