Cùng lúc đó, những người bên Lê Minh đã đưa các nhân viên siêu thị ở thị trấn cổ Tử Ngộ đến hiện trường.
Đường Thần nháy mắt với Lê Minh, nói bên tai anh ta: "Cô ta quả nhiên có trang bị trên người."
Cùng với Lê Minh, còn có một người phương Tây nhìn có vẻ ngây thơ, tóc vàng, ngũ quan lập thể nhìn rất hồn nhiên, nhìn thấy có thể biết là người tàn nhẫn đang diễn kịch.
Người đàn ông tóc vàng đó càu nhàu và trao đổi với Lê Minh bằng tiếng anh, hầu hết những người có mặt đều có thể hiểu được, bao gồm cả Đường Thần và Trình Thiên Vũ.
Ý tứ chính là người ấy là ông chủ? Người phụ nữ trong xe có đủ nóng bỏng hay không, trước tiên muốn anh ta nếm thử mùi vị hay không, rồi mới bắt đầu?
Những người khác vô cảm và cứ đứng im như thể họ không thể hiểu những gì Lê Minh đang nói với người đó.
Lê Minh nện cho người đàn ông tóc vàng một quyền vào đầu: "Anh quả thật là cẩu không đổi được ăn c*t, có thể có chút phẩm vị không, cái gì cũng ăn, anh cũng không sợ ăn ra vấn đề gì sao."
Tên tóc vàng tiếp tục nhất định muốn nếm thử trước, bị nhiều người xem như vậy mới kích thích, Đường Thần cùng Trình Thiên Vũ tỏ vẻ tam quan bị rớt đầy đất, Lê minh này cũng đủ rồi, mời cái gì đến biểu diễn a?
Lê Minh cũng đỡ trán, bí mật liếc nhìn sắc mặt Đường Thần, phát hiện có người vẫn bình tĩnh như ban đầu, nhưng sắc mặt càng đen hơn, anh đen mặt không phải vì yêu cầu của tên tóc vàng, mà hận khồn thể lập tức vạch mặt màn ngụy trang của Diệp Hân Đồng, làm thế nào để g.i.ế.c c.h.ế.t cô ta mới có thể kết thúc tất cả mọi bóng ma trong lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-6291-bo-mat-that-von-co-cua-co-ta.html.]
Chính là người ngoại quốc tóc vàng này cũng được lắm, dĩ nhiên lại là một cái háo sắc.
Mê Truyện Dịch
Lê Minh túm mái tóc màu vàng của người nọ: "Thứ nhất, nhanh chóng loại bỏ trang bị trên người phụ nữ đó, thứ hai, ông chủ không còn vui vẻ nữa, anh cứ lề mề như vậy, việc làm ăn này anh cũng không được làm đâu."
Tên tóc vàng liếc nhìn Đường Thần và Trình Thiên Vũ trong bóng tối, sau đó nhìn Lê Minh, hỏi anh ta ai là ông chủ, Lê Minh trực tiếp nói cả hai.
Lần này Đường Thần không định để người trong hay ngoài cuộc làm việc đó, anh trực tiếp nhờ bạn nhờ người từ nước ngoài, nghe nói một người rất mạnh mẽ và có phần dị thường khi làm việc này, cũng miễn việc gây phiền hà cho người khác.
Tên tóc vàng trực tiếp mở cửa xe đưa Diệp Hân Đồng ra ngoài, sau đó dùng thiết bị trong tay chiếu vào thân thể của Diệp Hân Đồng âm thanh ‘xèo xèo’ vang lên cho đến khi Lê Minh tiến lên xé rách miếng vải dải che mắt của Diệp Hân Đồng.
Sau đó có người bước tới giải huyệt đạo trên người Diệp Hân Đồng, hai mắt cô ta mở to ngay lập tức, khi cô ta động tay định di chuyển người thì một luồng sáng xanh va chạm với ánh sáng vàng, cả người cô ta như bốc cháy. Hét thảm lên một tiếng “A....”
Cho đến khi ánh lửa va chạm ngày càng nhỏ, Diệp Hân Đồng lắc lư từ trái sang phải, nước da của cô ta thay đổi rõ rệt, cuối cùng, dưới cái nhìn kinh ngạc của mọi người, một khuôn mặt hoàn chỉnh của Mạnh Dĩnh Đào hiện ra.
Tên đàn ông tóc vàng bước tới, nắm lấy áo của Mạnh Dĩnh Đào bằng cả hai tay, kéo về hai bên sườn “roẹt” một tiếng. Quần áo bị xé làm đôi, anh ta lấy trực tiếp được một thứ giống hình chiếc đồng hồ bỏ túi từ áo n.g.ự.c của cô ta. Một thiết bị thay đổi hình dạng mà cô ta có được từ một tổ chức ở nước R.
Vì vấn đề ánh sáng, chỉ có thể nhìn rõ ở khoảng cách gần, vì vậy Lê Minh dưới chỉ thị của Đường Thần ý bảo đem đèn pin lớn nhất bật lên, nháy mắt trong bóng tối bao trùm, trong phạm vi vài bước chân khu vực này sáng rực như ban ngày.