Trình Thiên Vũ vẫy tay với Đổng Luy: “Cô ngoài việc .”
Đổng Luy ngoài và đóng cửa cho hai ông chủ chuyện, Đường Thần gương mặt “màu gan lợn” của Trình Thiên Vũ: “Sao dạo gặp lão nhân gia cũng khó ?” Nói xong, ai đó còn mặt dày lên sofa của Trình tổng nhà , vắt chân: “Dạo bận gì thế?”
Trình Thiên Vũ Đường Thần với vẻ mặt đáng ghét, cũng đối diện với Đường Thần: “Anh mục đích gì cứ thẳng, đừng giả mù mưa sa với .”
“Câu của thích , gọi là mục đích chứ?” Đường Thần hiện tại cũng đủ , đúng là ứng nghiệm câu “đàn ông khi yêu là mất hết IQ” đúng là như thật.
Vẫn là Trình Thiên Vũ rõ : “Nghe gần đây cứ mấy hôm chạy đến Tử Ngọ cổ trấn?”
Đường Thần xoa thái dương: “ chạy thì thế nào ? Anh giúp , còn trò lưng . Anh chạy chăm chỉ chút thì vợ con chắc bay mất.”
Trình Thiên Vũ hừm một tiếng: “Anh cho rằng chạy đến vài thì dì Tuyết sẽ đồng ý để mang con bé ngốc đó ?”
Mê Truyện Dịch
Đường Thần rướn về phía Trình Thiên Vũ: “Vậy xem, nhà định thế nào? Mau điều kiện .”
Trình Thiên Vũ nhíu mày, đúng như trong lòng đang tính toán: “Đấy là đấy nhé.”
Đường Thần chắc nịch: “, là .”
Trình Thiên Vũ dậy lấy chai rượu vang đỏ ở tủ rượu lưng, rót hai ly và đưa cho Đường Thần một ly: “Nào, xin chúc mừng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-6251-xay-ra-chuyen-lon-roi.html.]
Đường Thần câu chúc mừng cho hồ đồ, nhưng ngẩn ngơ uống xong ly rượu mới : “Chúc mừng cái gì?”
Trình Thiên Vũ giống như đang : “Ông và ba , đầu tiên, dì Tuyết và em gái về nhà ở , thỏa một thời gian mới tính chuyện hôn sự của Sa Sa. Thế nên mới chúc mừng !”
Đường Thần tức giận cả dậy, chỉ tay Trình Thiên Vũ: “Nhà đang thật lòng đấy á? Sa Sa thai , các cứ chơi mãi thế , bụng cô to lên thì mặc váy cưới thế nào ?”
Trình Thiên Vũ chậm rãi : “ quan tâm, cũng bất lực, chỉ giúp nhiêu đó thôi, hơn nữa, ông và ba cũng , đến lúc đó sẽ tính toán cho kĩ để khó thế nào đấy!”
“Fuck~” Đường Thần cũng giận quá mà tục: “Sao nhà ác thế hả?”
Trình Thiên Vũ đắc ý, chậm rãi thưởng thức rượu vang: “Vậy nên, em như lo mà nịnh bợ , đến lúc đó, khi còn tác dụng lớn hơn cả Hoắc Lệ Hành chứ...”
Đường Thần hình như hiểu điều gì, đểu : “À...hình như hiểu , hợp tác với , xử lý Hoắc Lệ Hành hả?’
Trình Thiên Vũ nhíu mày: “ .”
Đường Thần càng đắc ý, chậm rãi gật đầu : “Anh thẳng, nhưng ngốc, đúng ? Xem , từng thù với Hoắc Lệ Hành là thật ?”
Trình Thiên Vũ tiếp tục uống rượu: “Anh đừng thông minh như , chuyện nào chuyện đấy. Ý của rõ ràng, Sa Sa đang mang thai, hơn nữa cũng đúng là con , nhưng nhà họ Trình chúng đúng là nợ con bé quá nhiều, bù đắp cho nó là suy nghĩ của cả nhà , đều nỡ để con bé gả vội vã như , vì thế, cũng hiểu cho nỗi khổ của ông và ba .”