Trình Diệp khổ sở và kích động, trong mắt cố nén mờ mịt, Bạch Tuyết và Trần Sa Sa đều có thể nhìn ra, không khí chợt yên bình trong giây lát, Bạch Tuyết lúc này mới múc ra ba chén canh cho ba người, đặt trước mặt, nhìn về phía Trình Diệp: “Theo lý, hôm nay một nhà ba người chúng ta muốn thêm chén rượu, chỉ là……”
Bạch Tuyết ngừng lại, nhìn về phía Trần Sa Sa, mặt mày lộ rõ ra sự yêu thương và đau lòng của một người mẹ hiền lành: “Chỉ là con gái chúng ta đang có thai, cho nên uống chút nước trái cây và canh là được rồi.”
Trần Sa Sa chính là không quá mưu mô lại ngốc ngếch đáng yêu, cung phản dài dòng không nói, mà những hành động dở khóc dở cười của cô còn thường xuyên khiến những người khác phải ngạc nhiên rớt tròng mắt!
Trần Sa Sa chớp đôi mắt, nhìn Bạch Tuyết: “Không có chuyện gì! Con uống canh và nước trái cây, mẹ và ba uống rượu đi! Hai người cứ coi như không nhìn thấy con là được!”
Đề nghị này của Trần Sa Sa lại rất hợp ý kẻ có lòng riêng như Trình Diệp, nhìn về phía Bạch Tuyết nhướng mày nói: “Vậy uống một chén đi! Con gái cũng là có ý tốt!”
Bạch Tuyết trợn mắt nhìn con gái, nói với Trình Diệp: “Không, hôm khác lại uống, trong nhà không có rượu.”
“Có mà! Ngày đó anh Lệ Hành tới còn mang đến đây một rương rượu vang đỏ nữa!” Trần Sa Sa ngây ngốc nhắc nhở Bạch Tuyết, nói.
Bạch Tuyết rất muốn gõ một cú thật mạnh vào đầu của con gái, đây có phải con gái của bà không vậy? Chẳng lẽ Hoắc Lệ Hành xét nghiệm ADN có sai sót? Hoặc là cái bớt của con nhóc này chỉ là trùng hợp?
Bạch Tuyết cảm thấy bản thân không tính ngốc! Trình Diệp cũng là một người đàn ông rất thông minh! Hai người sao có thể sinh ra một đứa con gái ngốc nghếch như vậy chứ!
Thấy Bạch Tuyết trừng mắt tức giận, Trình Diệp cười ha ha, Trần Sa Sa đứng dậy: “Để con đi lấy rượu cho hai người.” Khi rời đi còn hướng Bạch Tuyết le lưỡi làm một cái mặt quỷ giả vờ đáng yêu!
Sắc mặt Bạch Tuyết càng thêm khó coi! Có ba liền quên mẹ, uổng công Bạch Tuyết bà vì cô mà chịu nhiều khổ cực như vậy, này căn bản không bằng nuôi một con sói mắt trắng thay cho con gái còn hơn!
Người ta nói con gái là tình nhân kiếp trước của cha không hề sai!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-6232-co-ba-lien-quen-me.html.]
Trình Diệp đưa tay vòng qua ôm lấy eo Bạch Tuyết, buồn cười nói: “Được rồi, tức giận gì nữa! Em rốt cuộc không muốn uống rượu cùng anh? Hay đang luyến tiếc uống rượu vang đỏ của con trai nuôi em?”
Lời nói này của Trình Diệp hoàn toàn mang theo ghen tuông chua lòm được chưa!
Bạch Tuyết cau mày giận trừng mắt: “Rốt cuộc ông đã điều tra tôi bao nhiêu đây, chuyện này còn biết?”
Mê Truyện Dịch
Tươi cười trên môi Trình Diệp nhạt đi một ít: “Chuyện này sao anh có thể không biết? Dù sao, chúng ta vẫn nên cảm ơn Thiên Vũ, đều là Thiên Vũ đưa tới, người của anh tìm người đều phải thông qua con đường bí mật, có lẽ là do anh và Thiên Vũ không thuộc cùng một giới! Tìm thực sự rất khó.”
“Ai……”
Bạch Tuyết thở dài một tiếng, nói: “Thôi không nói, chốc lát uống một chén, lần đầu tiên gặp con gái không cần uống say thành một con ma men trước mặt nó!”
Trình Diệp nghiêm túc gật đầu nói: “Được, nghe em!”
Bữa cơm đoàn viên đầu tiên diễn ra hòa thuận vui vẻ, mấy ngày kế tiếp, Trình Diệp ngây người ở cổ trấn Tử Ngọ ngây người một vòng mới rời đi, kì nghỉ đông của ông ấy đã kết thúc, cũng suy ngẫm sau khi trở về muốn thương lượng vài chuyện với ba và con trai ông ấy, thu xếp một ngày thích hợp đón Bạch Tuyết và con gái trở lại nhà họ Trình!
Trình Diệp cũng nghĩ đến nên thay đổi thời gian tan tầm, dành ra nhiều thời gian hơn bên cạnh con gái và Bạch Tuyết.
Khi rời đi Bạch Tuyết và Trình Diệp ở trong phòng ôm lấy nhau, Trình Diệp nói: “Con trai Đường Gia Thành dám đối xử như thế với con gái anh, ghi sổ cậu ta, đợi chúng ta trở về Hải Thành dàn xếp một chút, để thằng nhãi kia ra dáng ra vẻ đến trước mặt Trình Diệp anh cầu hôn, anh lại xem xét làm khó xử cậu ta như thế nào!”
“Phụt ~” Bạch Tuyết cười nói: “Lời như thế sao ông còn nói ra miệng được hả?”
Trình Diệp vuốt ve mái tóc Bạch Tuyết: “Bởi vì đó là con gái của Trình Diệp anh!”