An Noãn Noãn nghiêm túc nhìn vẻ mặt của Triệu Tử Khanh hoàn toàn sững sờ: "Đừng nhìn tớ như vậy, mau đi đi! Cho cậu cơ hội rồi, cậu không tự mình đi giành lấy tớ cũng hết sức, hôm nào có thời gian chúng ta lại hẹn nhau, tớ sẽ từ từ nói với cậu."
Cứ như vậy, Triệu Tử Khanh bị An Noãn Noãn người bạn xấu này vứt bỏ trong đêm gió với tâm trạng ngổn ngang, mà cô đã bị mấy cảnh vệ binh của Cố Bắc Thần nghênh tiếp đi vào xe, hai đứa bé đáng yêu nói: "Mẹ Khanh Khanh, tạm biệt."
Lúc này chỉ còn một tài xế, một trợ lý của Dung Ngụy, mà Triệu Tử Khanh cách xe của bọn họ còn có chút xa, như vậy, xa cách trong đêm, hai người ai cũng không chịu mở miệng, tài xế và trợ lý cũng nhìn nhau, không biết làm như thế nào cho tốt.
Triệu Tử Khanh đã từng thề, nếu dùng cách viết điên cuồng để tê liệt cảm xúc yêu người đàn ông nào đó, cô ấy cũng thề, nếu còn gặp mặt cũng không bao giờ để ý anh ta, cô ấy càng thề độc hơn, nếu như có thể gặp được một người đàn ông có một chút si tình, cô ấy cũng sẽ trong thời gian ngắn nhất có thể kết hôn sinh con, hoặc là đứt đoạn mọi suy nghĩ của mình."
Giống như là bạn học Tôn Bằng của cô ấy đã từng nói, Triệu Tử Khanh thực ra cậu hay là kết hôn với tớ cho xong đi, cậu thấy chúng ta đã lâu không gặp vẫn còn có thể gặp nhau, mà cậu chưa lấy chồng tớ chưa lấy vợ, vậy thì nói rõ chúng ta chính là duyên trời định sẵn!
Thực ra, Triệu Tử Khanh không phải chưa từng động lòng với Tôn Bằng, thế nhưng cô ấy vẫn là bóp c.h.ế.t chút rung động này ở trong lòng rồi.
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-6151-neu-nhu-anh-khong-co-hung-thu-toi-theo-duoi.html.]
Dù sao cô ấy không có chút suy nghĩ tình yêu nam nữ với Tôn Bằng, gặp lại anh ta giống như bằng hữu tốt từ nơi xa đến trêu trọc, bạn bè như vậy, bất luận cô ấy cần cái gì hoặc tình cờ phát sinh chuyện gì, Tôn Bằng đều có thể lái xe mấy tiếng đồng hồ từ thành phố B hoặc bay đến an ủi cô ấy.
Đời người, bạn bè như vậy không nhiều cho nên Triệu Tử Khanh quyết định không muốn gieo tai họa cho Tôn Bằng, chàng trai đó đã từng theo đuổi và yêu thầm cô ấy trong những năm tháng tươi đẹp nhất.
Ngẫm lại An Noãn Noãn và Cố Bắc Thần, Văn Tinh Tinh và Mạc Thành Phi, Trần Sa Sa và Đường Thần, ba đôi bọn họ, khác không nói, vậy nói Trần Sa Sa đi! Nhìn cô gái ngoan ngoãn lại yếu đuối, thế nhưng cô ấy mạnh mẽ tiến tới, rất thông minh, thậm chí là đem tất cả thông minh đều dùng để che giấu ánh mắt và vẻ mặt ngốc nghéch đáng yêu đó của cô ấy cho nên cô ấy cho mọi người cảm giác là ngốc, là ngu, thế nhưng hiểu rõ con người của cô ấy đều biết cô ấy thông minh lạ kỳ!
Cô ấy không chỉ thông minh mà còn rất lý trí, cô ấy hiểu được tiến lùi, cho dù đã từng yêu thích Đường Thần như vậy, thế nhưng cô ấy hiểu rõ một điểm hai người hoàn toàn không hợp quá nhiều người cảm thấy tình yêu không phân biệt cao thấp địa vị thế nào, chỉ cần hai người yêu thương nhau là được thế nhưng trong thế giới của người trưởng thành, khoai tây hợp với khoai lang, kim cương xứng với bạch kim, đó mới là chuyện thiên kinh địa nghĩa.
Thế nhưng chung quy, sự cố gắng và tiến lên của Trần Sa Sa khiến Đường Thần nhìn thấy cũng rất quý trọng, cho dù gặp nhiều khó khăn đến vậy, hai người đều cố gắng, cho dù Trần Sa Sa mang theo tình yêu sâu đậm như vậy rời bỏ anh ta, anh ta cũng không từ bỏ!
Mà mà Triệu Tử Khanh cô ấy cũng không sa đọa, không tiêu cực, cô ấy nỗ lực sống theo cách của mình, đi thực hiện tình yêu và hôn nhân mình muốn, cô ấy hiểu rõ người đàn ông cô ấy yêu là người không mang lại cuộc sống buồn phiền về cơm áo gạo tiền, thậm chí không có thời gian ở bên cô ấy cho nên cô ấy cố gắng soạn thảo sáng tác, dưới điều kiện sáng tác tự do của mình có thể thường xuyên qua lại hai bên, chỉ bởi vì công việc của anh ta không có thời gian cho mình, mà cô ấy là một tác giả khả năng chi phối tốt nhất chính là thời gian và tự do.