Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 609:1 Không muốn bị chú người xấu ôm đâu.

Cập nhật lúc: 2025-06-30 07:19:38
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Tử Khanh nghiêm túc ngước lên nhìn về phía Đường Thần, sau đó mới hồi phục lại suy nghĩ, cô ấy gật đầu với Đường Thần: “Được, anh nói đi.”

Đường Thần, Chủ tịch của Thịnh Đường, thật ra không phải là người dễ nắm bắt như mọi người hay nói, càng không phải là tên thiếu gia ngồi không hưởng thụ, suốt ngày chỉ biết nói, “Tôi có một người cha tài giỏi” như mọi người vẫn thường hay đồn đại. Mà anh thật sự là một người tài giỏi, sở hữu hầu hết mọi ưu điểm của một thương nhân!

Kể từ lúc suy nghĩ của Triệu Tử Khanh trôi dạt đi nơi nào, cho đến cô ấy bình tĩnh lại, tất cả mọi thứ Đường Thần đều nhìn thấy hết.

“Tôi tìm thấy Trần Sa Sa rồi.” Đường Thần nhìn Triệu Tử Khanh cất giọng lạnh lùng.

Triệu Tử Khanh cảm thấy mình như bị ảo giác, cô ấy nhìn Đường Thần chằm chằm một lúc lâu, sau đó mới lên tiếng: “Anh vừa nói cái gì……..”

Đường Thần nhìn thẳng vào Triệu Tử Khanh, anh gằn từng chữ: “Tôi tìm được Trần Sa Sa rồi!”

Lúc này, Triệu Tử Khanh mới chớp mắt một cái, cô nhìn Đường Thần một lúc rồi lên tiếng: “Tôi tin điều anh nói là sự thật.”

Đường Thần cũng gật đầu, tỏ ý đương nhiên rồi: “Tôi vốn không có ý định nói đùa với cô.” Anh không phải là kiểu Tổng giám đốc kiêu ngạo không coi ai ra gì, cũng không phải là kiểu cậu ấm ăn chơi xa xỉ, và cũng càng không phải là mấy tên thấy gái đẹp là giở trò trêu ghẹo. Mấy chuyện nhảm nhí, hoang đường đó sẽ không bao giờ xảy ra với Đường Thần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-6091-khong-muon-bi-chu-nguoi-xau-om-dau.html.]

Đường Thần nói qua tình trạng hiện tại của Trần Sa Sa một cách tỉ mỉ cho Triệu Tử Khanh biết, mà Triệu Tử Khanh cũng là một người con gái thông minh, xinh đẹp cùng chỉ số EQ cực cao, cô nhìn về phía Đường Thần: “Như vậy thì Tổng giám đốc Đường muốn tôi làm gì?”

Nhìn thấy Triệu Tử Khanh thành thật như vậy, Đường Thần bỗng cảm thấy chính mình có chút gian trá. Nhưng mà, người đời có nói, không gian không phải là thương nhân! Tóm lại, hôm nay anh hẹn Triệu Tử Khanh đến đây ăn cơm, tuyệt đối không có ác ý gì cả!

Đường Thần hít một hơi thật sâu rồi nói: “Trước mắt, bên tôi còn có chút chuyện cần phải xử lý, mà bên phía Sa Sa, tôi thấy được thành kiến của mẹ cô ấy dành cho tôi là rất lớn, cho nên, tôi muốn cô giúp tôi trấn an cảm xúc của hai mẹ con họ trước. Về phần an toàn của mẹ con họ, tôi đã cho người đi bảo vệ hết cả rồi, tạm thời cô không cần nói chuyện này cho cô ấy biết. Tôi dự định là sau khi xử lý êm đẹp mọi chuyện xong, sẽ trực tiếp đi đến trấn Tử Ngọ, nói chuyện với mẹ của Sa Sa về chuyện tôi muốn kết hôn với Sa Sa.”

Mê Truyện Dịch

Triệu Tử Khanh đã tính toán xong hết mọi kế hoạch theo lời Đường Thần, cô ấy gật đầu: “Cái này tôi làm được. Nhìn vào sai lầm lần trước, lần này, tôi nhất định sẽ cẩn thận hơn. Về quá trình, anh không cần phải xem vào, tôi đã có tính toán hết rồi. Như vậy, chuyện thứ nhất đã xong, chuyện thứ hai thì sao?”

Đường Thần tiếp lời: “Chuyện thứ hai, tôi dự định sáp nhập công ty điện ảnh giải trí Thinh Đường với công ty giải trí đa phương tiện, coi như là một hạng mục kế tiếp và trọng điểm của Thịnh Đường đi. Cho nên, tôi muốn mời cô trở thành một thành phần của công ty giải trí Thịnh Đường. Về phần tác phẩm đầu tiên, thì lấy tác phẩm đầu tay của cô ra cho mọi người cùng nhau tham khảo, tận lực thực hiện mơ ước đem tác phẩm lên mà ảnh rộng của cô, mà bên phía chúng tôi cũng có được quyền ưu tiên hơn trong việc cải biên nguyên tác. Như vậy, mọi người cùng đạt được mục đích của riêng mình.”

Hôm nay, Triệu Tử Khanh tựa hồ như đã bị Đường Thần đả kích không hề nhẹ. Sau khi nghe xong hai bất ngờ của anh, cô ấy mím chặt môi lại, nhìn về phía Đường Thần, trên mặt không có chút gợn sóng nào. Mãi một lúc lâu sau, Đường Thần mới mỉm cười nói: “Cô bị làm sao vậy? Cô sẽ không vì chuyện thứ hai làm cho quá kích động mà quên luôn chuyện thứ nhất chứ?”

Lúc này, trên bàn không có thức ăn, Triệu Tử Khanh liền cầm lấy chai rượu trước mặt, cô ấy rót cho mỗi người một ly, sau đó đứng lên: “Tổng giám đốc Đường, cho dù chuyện này có khó khăn đến mức nào, cho dù chuyện lần này có thành hay không, tôi xin kính anh một ly trước. Tôi thật sự rất cảm ơn sự tiến cử này của anh, thật ra, tôi vẫn luôn trông chờ vào một cơ hội. Bây giờ, cơ hội đó tới tới rồi, cái gì cũng không cần nói nữa, tôi sẽ dốc hết toàn bộ sức lực của mình.”

Loading...