Tâm trạng của Đường Thần hôm nay rất tốt, cuối cùng bởi vì Triệu Tử Khanh muốn nhanh chóng chạy bản thảo, vì vậy Đường Thần người đặc biệt nhân văn ăn nói đặc biệt dễ nghe, lái xe đến dưới khu chung cư nhỏ của Triệu Tử Khanh đón cô ấy cùng đi ăn cơm.
Triệu nhà văn vốn dĩ là muốn đòi ông chủ lớn một bữa ăn cao cấp, chẳng hạn như ăn một món ăn phương tây trong truyền thuyết với giá cao ngất ngưởng, nhưng mà nghĩ lại người ta đã giải quyết công việc cho cô ấy, vẫn là quên đi! Ăn chút gì đó tầm tầm là được rồi, suy cho cùng là cô để Trần Sa Sa rơi vào tay người khác.
Kết quả là, nhà văn Triệu mặc bộ quần áo bình thường xuống lầu, lúc Đường Thần nhìn thấy cô ấy, khóe môi cong lên: "Nhà văn lớn ra ngoài ăn cơm không chăm chút bản thân gì cả có vẻ không lịch sự cho lắm!"
Triệu Tử Khanh nhìn lại bản thân: "Cũng không phải đi ăn đồ tây, ăn mặc chỉnh tề làm gì!"
Đường Thần dựa vào cửa kính xe: "Nhưng tôi đã đổi ý rồi, muốn đi ăn đồ Tây, cho nên, tốt hơn là cô nên đổi một bộ quần áo có thể đi được đi! Nếu như thực sự không có, tôi có thể suy nghĩ dẫn cô đi mua một bộ."
Mê Truyện Dịch
Triệu Tử Khanh cảm thấy hoài nghi? Bối rối?
Không đời nào!
Tại sao cảm giác giống như Đường Thần đang hẹn hò với cô ấy vậy! Anh ta sẽ không tìm không ra Trần Sa Sa liền muốn nói chuyện yêu đương với cô đấy chứ!
Không không không, cô không muốn giành tấm vé bạn trai của bạn thân đâu, cốt truyện cẩu huyết này có thể được viết trong tiểu thuyết của cô ấy, cũng có thể tìm thấy nguyên mẫu ở những người xung quanh, nhưng tuyệt đối không được xảy ra trên người cô ấy, tuyệt đối không được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-6081-hen-gap-tac-gia-xinh-dep-tai-blues.html.]
Nhìn thấy Triệu Tử Khanh đủ loại nghi ngờ, Đường Thần trong lòng bật cười, hành vi chơi khăm này của anh cũng có chút xấu xa, không đứng đắn rồi, nhưng có một điều hoàn toàn đáng tin cậy, anh thật sự có ý định xâm nhập làng giải trí, làm sự kiện trọng đại của Thịnh Đường, vậy thì Triệu Tử Khanh này về tình về lý đều là cho cô ấy một cơ hội, dù sao anh đã từng đáp ứng với cô ấy, mấu chốt là hôm nay anh mời cô ấy đi ăn cơm thật sự là có mục đích.
Còn có một tin khác Đường Thần vừa nhận được trên đường, có người nào đó đang dùng bữa ở một nhà hàng phương Tây, đây là tin tốt nha! Anh có thể dẫn Triệu Tử Khanh cùng người nào đó làm cuộc gặp mặt bất ngờ, đây có lẽ là điều tốt, cho nên địa điểm dùng bữa đã được Đường Thần đổi rồi!
Tay của Đường Thần lắc lắc trước mặt Triệu Tử Khanh: "Đại mỹ nhân nghĩ gì mà nhập tâm vậy? Tôi kêu cô đi thay quần áo, rồi đi ăn cơm, cô đờ người ra nhìn tôi làm gì."
Triệu Tử Khanh nhướng mày, cũng vô cùng nghiêm túc, hơn nữa là nghiêm túc một cách hiếm có nói: "Đường tổng, hôm nay anh đột nhiên mời tôi đi ăn rốt cuộc có giống như những gì anh nói trong điện thoại không?”
Đường Thần nhướng mày: "Vậy thì, nhà văn xinh đẹp cảm thấy tôi còn có mục đích xấu xa nào sao?"
Triệu Tử Khanh quan sát Đường Thần mấy phút: "Luôn cảm thấy anh thuộc kiểu ngoại tình mờ ám gì đó."
Đường Thần cảm thấy nói chuyện với kiểu phụ nữ như Cao Tây và Triệu Tử Khanh qủa thật cũng giống như đang nói chuyện với một người đàn ông: "Mau thay quần áo đi, cho dù có ngoại tình, vậy hai chúng ta đều có phần, yên tâm, tôi hãm hại không nổi cô, cô nói xem cô ngoài to xác ra thì còn chỗ nào có thể xem, viết văn cũng tạm được, chụp hình thì, tàm tạm, cô còn có chỗ nào giá trị để tôi phải tai họa cô, cô tự mình nói xem?”
Sau khi nghe rõ những lời Đường Thần nói, Triệu Tử Khanh ngượng ngùng sờ sờ chóp mũi: "Anh nói chuyện như vậy với phụ nữ thì sẽ không có người thích anh đâu, đặc biệt là nói như vậy mới người đẹp."
Nhưng lần này Đường Thần quả nhiên thay đổi, vậy mà không hề lên cơn điên với Triệu Tử khanh mà chỉ chế giễu nói: "Yên tâm, không có nhiều phụ nữ thích đối với tôi mà nói là một chuyện tốt."