Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 606:2 Không nhìn ra được anh đang có mưu đồ gì?

Cập nhật lúc: 2025-06-30 07:19:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong phòng ngủ của Trần Sa Sa, ngay khi Đường Thần bưng bát cháo bước vào, đôi mắt của Trần Sa Sa mở to, dáng vẻ có chút hoảng loạn.

Đường Thần đóng cửa lại, bước đến gần Trần Sa Sa, ngồi xuống đồng thời đem bát cháo trong tay đặt lên chiếc tủ đầu giường. Cúi người ôm cô vừa mới dậy, để cô dựa vào trong n.g.ự.c của mình, bàn tay to đặt lên trán cô: "Anh đút cho em ăn một chút, nhé?"

Đường Thần bưng bát cháo đến, dùng cánh tay dài ôm cô vào lòng, bưng một thìa cháo thanh đạm đưa tới bên miệng Trần Sa Sa: "Há miệng!"

Tất cả động tác của Đường Trần đều vô cùng thuần thục, giống như anh đã thực hiện động tác như vậy vô số lần, thực ra, hình như anh chưa bao giờ đút cho Trần Sa Sa ăn!

Lúc này Trần Sa Sa lại trợn to mắt nhìn Đường Thần nhưng không có mở miệng.

Giữa lông mày Đường Thần đều là ý cười: "Há miệng ra nào, nhìn anh làm gì?"

Trần Sa Sa hung hăng chớp chớp mắt: "Anh..."

Đường Thần xấu xa này đã đem chiếc thìa đưa vào trong miệng Trần Sa Sa, khiến lời nói phía sau của cô phải nuốt xuống, giữa lông mày anh tràn đầy ý cười: "Không cho nói chuyện, ăn uống no nê rồi, anh sẽ đi, không cần em nằm trên giường tức giận với đồ mình vứt bỏ như vậy.” Vừa nói, Đường Thần tức giận cắn cắn lên vành tai Trần Sa Sa: “Con thỏ nhỏ em, tại sao bây giờ lại ghét bỏ anh như vậy, hả?”

Trần Sa Sa đang ăn cháo trong miệng, cũng lười biếng tranh cãi với Đường Thần, dù sao cô nhớ anh đã nói đợi khi cô ăn xong sẽ rời đi.

Sau khi Trần Sa Sa từng miếng từng miếng ăn hết cháo, câu đầu tiên là: "Anh nói rồi đó em ăn xong là anh sẽ rời đi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-6062-khong-nhin-ra-duoc-anh-dang-co-muu-do-gi.html.]

Mê Truyện Dịch

Đường Thần ngược lại cũng không hề tức giận, cúi đầu hôn lên môi Trần Sa Sa, lần này anh hôn rất dịu dàng, rất cẩn thận, khiến ngay cả con thỏ nhỏ đang bối rối kia cũng cảm thấy người này đột nhiên giống như biến thành người khác vậy!

Đường Thần từ đầu đến cuối không ngừng nói với bản thân, không được để Bạch Tuyết và Trần Sa Sa cảm thấy anh đã biết chuyện, nhưng từ tận đáy lòng anh tràn ngập vui sướng không kiềm chế được, hận không thể ngẩng đầu cười lớn, nhưng cũng phải kiềm chế sự vui sướng của bản thân lại, tay không tự chủ được đặt lên chiếc bụng hơi nhô ra của cô.

Trần Sa Sa toàn thân căng thẳng, hung hăng nuốt nước miếng: "Anh, anh làm gì vậy? Không phải đã nói, anh sẽ đi rồi sao?"

Đường Thần lúc này mới miễn cưỡng thu tay về, chậm rãi rời khỏi đôi môi mềm mại ngọt ngào của cô, đứng dậy nhìn cô, ánh mắt sáng ngời khó tả, nhưng lại không biết anh đang nghĩ gì, dường như đang có mưu đồ gì đó, ánh mắt sáng ngời, khiến Trần Sa Sa càng không hiểu Đường Thần giờ phút này rốt cuộc muốn làm gì nữa?

Đường Thần mím chặt môi cúi người, thấp đầu đặt lên mắt Trần Sa Sa một nụ hôn: "Mấy ngày nay phải ngoan, nhớ mỗi ngày đều phải nghĩ đến anh đấy, biết chưa hả?"

Đôi mắt to kia của Trần Sa Sa lóe sáng, nhìn vào mắt Đường Thần, kêu anh đi, là bất đắc dĩ, nhưng đến lúc anh thật sự muốn đi, tại sao lại không nỡ như vậy!

Trần Sa Sa động mi dưới: "Anh còn chỗ nào khó chịu không?"

Chân mày Đường Thần vì câu nói quan tâm này của cô mà nở ra một vầng sáng hào quang: "Không sao rồi, thể chất của anh không phải em không biết, một chút gió lạnh này có là gì."

Quả nhiên Đường Thần nói xong xoay người rời đi, nói một cậu tạm biệt với Bạch Tuyết ở bên ngoài, không thèm nhìn Lư Thiếu Hoa lấy một cái liền xuống lầu rời khỏi nhà của Bạch Tuyết.

Đường Thần rời đi, theo lý mà nói đối với Lư Thiếu Hoa là có lợi nhất, nhưng Lư Thiếu Hoa ngược lại càng thấp thỏm không yên, Trần Sa Sa cả ngày đều nằm trên giường, thậm chí đến cửa phòng cũng không ra thì đừng nói đến chuyện cùng anh ta đi dạo Tử Ngọ cổ trấn.

Loading...