Dì Tuyết cũng không thèm nhìn anh ta, Lư Thiếu Hoa tức giận đến mức muốn g.i.ế.c “tên trộm” Đường Thần này, anh đã không thể cho Sa Sa hạnh phúc và hôn nhân viên mãn, tại sao còn phải tìm kiếm cô như thế này?
Lư đại thiếu gia này cũng có chút bản lĩnh, nhưng anh ta còn không biết Đường Thần trước kia từ tiểu học đến đại học đều có sở trường về thể thao! Hơn nữa, anh còn tập quyền đạo và quyền anh, khi phát tiết hết mà đánh ra một đấm, trong mắt Đường Thần, Lư Thiếu Hoa là một tiểu bạch kiểm mặt hoa da phấn, làm gì có cửa là đối thủ của anh.
Lúc này, Lư Thiếu Hoa đang bị tay Đường Thần vặn ra sau áp vào vách tường, cũng nghe thấy giọng Bạch Tuyết và Trần Sa Sa vọng ra, nên cảm thấy mất mặt liền bắt đầu dùng chân đạp Đường Thần ra sau và chửi bới: "Đường tam thiếu, tên khốn kiếp, buông tôi ra, tôi sẽ g.i.ế.c anh tên khốn kiếp..."
Trần Sa Sa trợn to hai mắt: "Đường Thần, anh làm gì vậy? Buông anh ấy ra."
Đường Thần vặn tay Lư Thiếu Hoa, Lư Thiếu Hoa này cũng liền hồ đồ, anh ta không muốn dữ hình tượng của đại thiếu gia của mình nữa, vừa mắng vừa chửi, vẻ mặt Bạch Tuyết tức giận đến mức đem sẫm, còn Trần Sa Sa xấu hổ hơn nữa, vốn dĩ đã lo lắng về việc sẽ bị người khác biết đến, nhưng giờ thì tốt rồi, cả hai đã thực sự chiến đấu cùng nhau.
Trong vài phút, một người thuê nhà ở tầng dưới hành lang hỏi với lên: "Dì Tuyết, chuyện gì đã xảy ra vậy? Bà có cần gọi cảnh sát không?"
Bạch Tuyết tức giận muốn nôn ra máu, nhìn chằm chằm hai người, sau đó đi đến hành lang lầu hai tiếp nối với cầu thang xuống tầng một nói: "Không sao, không sao, hai đứa nhỏ đang cãi nhau, làm phiền mọi người nghỉ ngơi rồi, không sao đâu."
Người thuê nhà bị Bạch Tuyết chặn đường nên không lên lầu được, không xem tình hình cụ thể trên hành lang nhưng người thuê nhà biết chủ nhà có một thanh niên rất đẹp trai đã đến đây, nhưng thế nào vào giữa đêm mà có tiếng động hai người đàn ông gây gổ, cãi vã vậy?
Người thuê lẩm bẩm: "Có thật không?"
Bạch Tuyết gật đầu xin lỗi: "Ừhm, không sao, gây phiền phức cho mọi người rồi, xin lỗi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-6032-hinh-anh-danh-nhau-nhin-den-cay-mat.html.]
"Không sao, không sao, không sao, tôi lo có kẻ trộm ở trong sân, cho nên không sao là tốt rồi. Vậy chúng tôi đi nghỉ ngơi đây?"
Tại thời điểm này, một số người thuê nhà ở tầng dưới đã đứng dậy để xem những gì đã xảy ra ở tầng trên.
Nghe Bạch Tuyết xin lỗi người khác, Lư Thiếu Hoa dừng lại tiếng hét như sói tru quỷ gào của mình.
Trần Sa Sa lúc này dù sao thì vẫn là một cô gái, gương mặt mỏng, hai mắt đỏ bừng tức giận, bất cứ lúc nào cũng muốn khóc, nhìn chằm chằm Đường Thần: "Anh còn định vặn tay anh ấy đến khi nào?"
Đường Thần vẫn còn phát sốt, hung hăng bóp chặt cánh tay Lư Thiếu Hoa: "Được rồi, tên nhóc thối này anh còn dám đánh lén tôi, còn muốn gào thét sao?"
Đường Thần mạnh mẽ buông Lư Thiếu Hoa ra, Lư Thiếu Hoa lật người liền đ.ấ.m Đường Thần.
Đường Thần sắc mặt co quắp, Lư Thiếu Hoa đánh không trúng sau đó lại đá, Đường Thần đã lui ra xa ba bước.
Bạch Tuyết kéo lấy Trần Sa Sa thật chặt không cho cô đi lên trước chỗ hai người bọn họ đánh nhau, mặc kệ hai người bọn họ đánh nhau, Sa Sa không thể để xảy ra tai nạn nào, vì cô ấy đang có thai!
Lư Thiếu Hoa này cũng biết mình không phải đối thủ của người nào đó, hung hăng chỉ vào Đường Thần: "Đường Tam thiếu, anh hãy đợi đấy cho bổn thiếu gia, con m* nó đã không thể cho Sa Sa hạnh phúc và hôn nhân đầy đủ, anh còn chạy đến đây để tai họa cô ấy làm gì?"
Mê Truyện Dịch
Đường Thần ôm cánh tay dựa vào tường, khóe môi và lông mày nhướn lê: “Lư Thiếu Hoa, ngày hôm nay, xem ở chuyện anh thay tôi chăm sóc Sa Sa mấy ngày qua, tôi cũng sẽ không chấp nhặt với anh nữa. Tuy nhiên nếu anh muốn c.h.ế.t cố chấp không thay đổi, còn dám động thủ với tôi, vậy tôi sẽ không khách khí nữa!"
Đường Thần nói xong, hai tay buông ra, một tay nắm thành nắm đấm, tiếng bàn tay nắm lại vang lên âm thanh “răng rắc”.