Tay Đường Thần vẫn luôn xoa bụng Trần Sa Sa, đôi mắt anh nhìn vào cặp mắt bối rối của cô, Trần Sa Sa đành phải ngăn cản: "Nói gì thì nói, đừng động vào em."
Thái độ của cô đối với anh không phải là chán ghét hay ghét bỏ, anh hiểu được giữa anh và cô căn bản không tồn tại câu xin lỗi, mà mọi thứ đều là vì Thịnh Đường, mẹ của anh cũng không phải là người độc ác gì, nhất định phải can thiệp khiến bọn họ gà chó không yên.
Nhưng rốt cuộc cô và thiếu gia Lư Thiếu Hoa kia là chuyện gì!
Mê Truyện Dịch
Đường Thần quay mặt Trần Sa Sa qua: "Em có ý gì? Hửm? Không cho anh đụng vào em sao? Chẳng lẽ chỉ trong thời gian ngắn như vậy mà em đã muốn để Lư Thiếu Hoa đụng vào em rồi sao? Người phụ nữ lẳng lơ này."
Trần Sa Sa cầm tay Đường Thần đang cầm mặt mình: "Chuyện này liên quan gì đến anh, anh là người sắp kết hôn rồi, lại bò vào căn phòng của một cô gái như em, không ngại mặt mũi cậu ba nhà họ Đường bị mất sạch sao."
Đường Thần nhướng mày: "Trần Sa Sa, em hỏi lương tâm mình một chút xem em vẫn còn là cô gái sao?"
"Em gái anh. Đồ khốn kiếp, cút." Trần Sa Sa nổi giận, tuy bình thường cô luôn là bộ dạng đáng yêu hay cười, nhưng cũng vì đi theo Triệu Tử Khanh! Cho nên dù thế nào thì cũng học được vài câu mắng chửi người khác.
Trán Đường Thần xám xịt, nắm lấy cằm của Trần Sa Sa: "Em mắng anh? Bé thỏ con vậy mà học được cách mắng chửi người rồi? Hửm?"
"Đều là do bị anh ép, anh có bệnh sao, nửa đêm trèo tường leo cửa sổ, bây giờ c.h.ế.t ở chỗ của em không đi là sao?"
Đường Thần chậm rãi nhắm mắt lại, ôm Trần Sa Sa vào trong ngực, ôm thật chặt, hít sâu mùi hương tóc của cô, ngón tay đặt lên hoa tường vi trên lưng cô: "Đừng la, mẹ em sẽ nghe đấy, em liền không thể hưởng thụ hạnh phúc lúc này!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-6001-anh-ta-o-trong-nha-cua-em-phai-khong.html.]
"Em mới không cần anh cho hạnh phúc, anh thả em ra, cút mau lên." Trần Sa Sa gấp muốn chết, sáng mai mẹ nhìn thấy một người nữa ở trong phòng thì phải làm sao, mấu chốt là anh lại còn là người sắp kết hôn, hai người tính lén lút như vậy ư.
Đường Thần nổi giận, hung hăng kéo mền trên người Trần Sa Sa: "Không cần anh cho hạnh phúc? Vậy em nói xem cần ai? Cái tên Lư Thiếu Hoa chỉ biết chơi bời lêu lổng kia ư?"
Lần này giọng nói của Đường Thần rất lớn, khiến Trần Sa Sa sợ đến mức lấy hai tay che miệng anh cũng không được.
Đường Thần trực tiếp đè cô: "Anh khiến cho em cảm nhận, cảm nhận rõ ràng xem có cần anh cho em hạnh phúc không. Anh nhớ là lúc trước em rất thích thú đó!"
Lần này Trần Sa Sa bị hù doạ, hai tay chống đỡ trên n.g.ự.c của Đường Thần, lúc này mới phát hiện là mình bị quấn chặt không còn đường lui, thấy cô hoảng sợ dứt khoát từ chối anh đụng vào, Đường Thần càng thêm tức giận, bàn tay lớn cùng lúc giữ hai cổ tay của cô: "Nghe lời một chút thì có lẽ em sẽ thoải mái, nếu không thì người chịu tội chính là em."
Trần Sa Sa bị sốc, đồng thời cũng cảm nhận được một chuyện, hình như Đường Thần đang nóng lên, thân người của anh nóng muốn phỏng tay, hơn nữa hơi thở khi anh nói chuyện cũng nóng hổi.
"Đường Thần, anh đừng như vậy, hình như anh đang phát sốt lên, anh, anh như vậy sẽ lây bệnh cho bé cưng..."
Trần Sa Sa nói xong, hai người đều đột nhiên sợ ngây người!
Không khí lập tức trở nên đình trệ, ngay cả tiếng mưa bên ngoài cũng trở nên lớn hơn.
Bỗng nhiên, Đường Thần cong môi, mặt mày vui vẻ hẳn lên, cúi đầu hung hăng hôn môi của Trần Sa Sa: "Bé thỏ con, có phải là em mang thai rồi không? Mang thai bé cưng của anh?"