Quần áo toàn thân Đường Thần ướt đẫm, lúc này đang ôm chặt Trần Sa Sa, nước mưa trên áo anh nhanh chóng thấm ướt váy ngủ của cô, khiến cô giật mình.
"Sa Sa, đừng hét, là anh, Đường Thần!" Hô hấp Đường Thần hơi dồn dập, thấp giọng nói bên tai Trần Sa Sa.
Khi Trần Sa Sa ngửi thấy mùi hương quen thuộc kia thì liền không giãy dụa và sợ hãi nữa, sau khi bên tai nghe thấy giọng nói của anh, cô liền quay đầu lại, trong căn phòng ấm áp lờ mờ, bốn mắt nhìn nhau, mọi thứ như ngưng đọng.
Đường Thần cảm nhận được, nhìn thấy ánh mắt và biểu cảm như vậy, trong lòng liền thả lỏng, bỏ tay đang che miệng cô xuống.
Nước trên tóc và quần áo nhỏ giọt rơi tí tách trên sàn nhà, nhìn anh thế nào cũng không ra bộ dạng chật vật gì, vẫn là vẻ ở sân trường đại học năm ấy, chân thành, lo lắng, dịu dàng!
Cung phản xạ của Trần Sa Sa vốn chậm, còn đột ngột bị hù như vậy, hiện trường càng thêm mơ hồ, tuy cô biết rõ người đàn ông bên cạnh này sẽ không làm gì tổn thương cô, nhưng cô vẫn cảm thấy sợ hãi.
Đường Thần tự nhiên nói: "Cho anh một bộ quần áo đi, quần áo này không mặc được nữa." Anh nói xong đi vào phòng tắm của cô.
Lúc này Trần Sa Sa mới tỉnh ngộ, chặn ở cửa phòng tắm: "Anh muốn làm gì?"
Đường Thần cởi áo khoát trên người vắt một cái, nước liền "ào ào" chảy ra đầy đất.
Trần Sa Sa im lặng nuốt nước miếng, váy ngủ của cô cũng không khá hơn chút nào, nhưng đêm hôm khuya khoắt anh tới đây làm gì?
Anh còn tìm cô làm gì? Anh đã có phụ nữ sắp kết hôn rồi, chuyện này Lư Thiếu Hoa cũng biết, anh còn như vậy là có ý gì!
Đường Thần kéo Trần Sa Sa ra: "Đổi quần áo khác lên giường nằm đi, anh đi tắm, trên giường sẽ nói cho em biết anh làm gì."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5982-leo-cua-so.html.]
Mê Truyện Dịch
"Anh..." Trần Sa Sa tức giận trừng mắt, nhưng ngoài chữ anh thì một chữ cũng không nói ra được, tại sao cô chưa từng thấy qua Đường Thần còn có một mặt không biết xấu hổ như thế.
Mắt thấy Đường Thần muốn vào phòng tắm của cô, Trần Sa Sa nhanh chóng quay người đứng ở cửa phòng tắm: "Anh... sao anh lại như vậy? Đây là nhà của mẹ em, anh mau ra khỏi đây đi."
Đường Thần mở đèn, bắt đầu cởi từ cúc áo của chiếc áo ướt đẫm kia ra, mặt mũi xám xịt nói: "Hoặc là vào đây, hoặc là nằm trên giường chờ anh."
Chờ em gái anh đấy!
Trần Sa Sa khóc không ra nước mắt, nhưng mắt thấy Đường Thần đã sắp cởi xong rồi! Làm sao đây?
Nếu như bị mẹ và Lư Thiếu Hoa đang ở phòng khách phát hiện cô chứa chấp Đường Thần, thì hậu quả sẽ thế nào?
Thấy Trần Sa Sa nhíu mày, váy ngủ trên người ướt đẫm, nhưng mà chỉ mới mấy tháng không gặp, tại sao người phụ nữ c.h.ế.t tiệt này lại càng thêm đẹp vậy? Hình như mập hơn một chút?
Còn lạ ở chỗ nào nhỉ? Đường Thần gắt gao nhìn chằm chằm Trần Sa Sa, mà người phụ nữ nào đó thì đang hờn dỗi nhíu mày, trước tiên làm sao đuổi cái tai hoạ này đi ra đây, nhưng quần áo của cô cũng ướt đẫm, lỡ phát sốt thì làm sao?
"Ào ào ào..."
Đường Thần cởi hết quần áo của bản thân, mở vòi nước, tiếng nước chảy khiến Trần Sa Sa bất ngờ ngẩng đầu lên, con mắt trừng lớn, miệng a lên liền bị Đường Thần chuẩn xác hôn lên!
Ngay lúc Trần Sa Sa muốn la, thì lưng đã bị Đường Thần kéo sát vào trong ngực, cúi đầu hôn môi cô, còn nói bên tai cô: "Không muốn mẹ em và cái tên điên kia nhìn thấy cảnh chúng ta thân mật thì đừng có hét."
Lúc Đường Thần nói xong thì liền bắt đầu cởi dây áo của Trần Sa Sa...
Trần Sa Sa vùng vẫy vài cái: "Đường Thần, tên điên nhà anh, mau thả em ra."