Bạch Tuyết sửa chữa căn phòng rộng nhất ở tầng hai cho Trần Sa Sa, ngay cả bồn tắm hình bầu dục cũng được thay mới.
Sau khi Trần Sa Sa tắm xong, đầu tiên là ngồi trên thành bồn tắm ngẩn ngơ lau tóc một lúc, sau đó mới nghe thấy tiếng mưa "ào ào" vô cùng lớn bên ngoài.
Trần Sa Sa mặc váy ngủ bằng lụa màu xanh nước biển ra khỏi phòng tắm, trong phòng ngủ chỉ bật hai ngọn đèn vàng ấm áp trên đầu giường, không gian phòng càng thêm thoải mái và dễ chịu.
Trên tủ đầu giường có một ly sữa ấm, bên trên có ghi chú, 'Sa Sa, tắm rửa xong nhớ uống sữa ấm, dì Tuyết nói giấc ngủ của em không tốt, hy vọng đêm nay em uống hết sữa do anh chuẩn bị, mơ đẹp, tốt nhất là trong mơ có anh!'
Trần Sa Sa nhìn lời ghi chú của Lư Thiếu Hoa, trên mặt nở nụ cười, nhưng sữa còn có chút nóng, chắc là mới đưa đến không bao lâu!
Trần Sa Sa đi mở cửa, phát hiện bên ngoài tĩnh lặng, Lư Thiếu Hoa bị Bạch Tuyết sắp xếp ở phòng khách đầu tiên.
Trần Sa Sa đóng cửa khoá chốt lại, lúc này mới phát hiện cửa sổ ban công còn chưa đóng, trách không được tiếng mưa lại lớn đến như vậy.
Lúc này mưa bên ngoài rất lớn, mà ở tầng hai của nhà họ Bạch có ba căn phòng đều sáng đèn, Đường Thần bị nước xối ướt sũng không biết căn phòng nào là của Trần Sa Sa, cho nên vẫn luôn ở góc tối quan sát, suy tư xem nên làm thế nào?
Đêm nay đừng nói là trời đổ mưa, dù là ông trời muốn đổ d.a.o xuống thì anh cũng phải nhìn thấy cô!
Trần Sa Sa đi đến ban công, vươn tay ra khỏi cửa sổ hứng ít nước mưa, đây là chuyện cô thích làm nhất khi trời mưa, lặng lẽ nhìn màn mưa, đưa tay hứng nước mưa, lại đưa mắt nhìn mưa rơi xuống khỏi kẽ tay...
Một trận gió thổi tới, mưa đánh vào trên mặt của Trần Sa Sa, khiến cô phải đưa tay lau mặt, nhưng khóe miệng vậy mà lại cong lên cười, nhưng suy nghĩ vẫn hướng về người trong 'quán bar Đẳng Đãi' kia, còn có cô gái xinh đẹp nhờ chụp ảnh trên phố cổ...
Người dễ dàng ngẩn người như Trần Sa Sa lại ngơ ngác đứng ở cửa như vậy, chỉ ngây ngốc nhìn đêm mưa tối đen như mực bên ngoài!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5981-leo-cua-so.html.]
Đường Thần đứng ở chỗ tối nhíu mày, đúng là người phụ nữ ngu ngốc, đứng ở ban công mà dầm mưa, đã không chịu vào nhà, lại còn mặc ít như vậy, lỡ bị cảm thì sao?
Nhưng cô vẫn đứng bất động ở nơi đó, Đường Thần không còn cách nào phải cắn răng một cái, đôi mắt chim ưng nhìn chằm chằm ban công kia hồi lâu, mưa chảy xuống theo viền mặt anh tuấn, người đàn ông đưa tay lau đi nước mưa trên mặt.
Nhìn ống thoát nước, máy điều hoà không khí, mặt người nào đó hơi tái đi, tuy hai thứ đó không thể trực tiếp leo được đến phòng của Trần Sa Sa, nhưng ít nhất thì anh vẫn leo được đến phía dưới cửa sổ lầu hai.
Có lẽ là váy ngủ mỏng bị mưa xối ướt, cho nên Trần Sa Sa mới có phản ứng, hai tay ôm lấy bản thân, lúc này lông mi mới run rẩy vài cái thò tay ra đóng cửa sổ.
Cửa sổ bị gió đẩy ra, cô đang định kéo cửa sổ vào.
Mê Truyện Dịch
Một đôi tay với lên bệ cửa sổ, sau đó là một đầu người ướt đẫm xông lên.
"A..."
Bản thân Trần Sa Sa vốn còn hơi xuất thần, bỗng dưng thấy đầu và tay người đột nhiên xuất hiện, liền bị doạ sợ mà hét to.
Người kia nhanh chóng nhảy lên, nhảy qua cửa sổ đi vào, tay của người đàn ông nhanh chóng che miệng Trần Sa Sa, tay kia đóng cửa sổ lại, sau đó ôm cô vào lòng.
Mùi vị quen thuộc liền đảo quanh chóp mũi của Trần Sa Sa, hô hấp của cô liền ngừng lại.
Là anh?