Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 596:1 Anh thật sự già rồi

Cập nhật lúc: 2025-06-30 07:18:36
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Sa Sa đưa tay vuốt mặt: "Em không sao. Trở về đi!"

Nhìn thấy bóng lưng của Lư Thiếu Hoa và Trần Sa Sa đã đi xa, Lê Minh lo lắng nhìn nửa bên mặt Đường Thần nói: "Đường tổng, anh..."

Lúc này Đường Thần mới động mí mắt đã rất lâu không di chuyển: "Anh xem rồi sắp xếp người theo dõi đi, chỉ cần theo chân biết được chỗ ở của bọn họ là được, không cần phải làm ầm ĩ gì cả, tôi đi tìm Cao Tây có chút việc, đi trước đây."

Đường Thần vừa đi vài bước, lại quay đầu nhìn Lê Minh: "Cho anh thời gian tối đa là hai tiếng, phải biết được chỗ ở của cô ấy."

Đường Thần vứt bỏ Lê Minh và Mạc Thành lại đó mà gọi điện cho Cao Tây, lúc này Cao Tây vẫn còn đang đi thuyền trên sông Lĩnh Nam.

Đường Thần nhíu mày: "Một cô gái như cô ngồi thuyền với một nam ngư dân, thật sự không sợ sao?"

Không đợi Cao Tây tức giận, Đường Thần đã trực tiếp nói: "Chèo thuyền cập bờ đi, tôi có việc đến tìm cô."

Cao Tây đương nhiên không tin, ở bên cạnh bờ nhìn dáng vẻ mệt mỏi của Đường Thần mà hoài nghi nói: "Anh khẳng định là có chuyện gấp muốn thương lượng với tôi sao?"

Đường Thần trực tiếp bước lên thuyền, nhàn nhạt nhìn Cao Tây: "Con gái thì không nên thông minh như vậy, sẽ không gả đi được."

Cao Tây quay người xem thường anh: “Tôi tuyệt giao với anh cả đời, không, hai đời."

Mê Truyện Dịch

Đường Thần cười có chút gượng ép, không phản ứng vấn đề Cao Tây muốn tuyệt giao với anh mấy đời, chỉ lười biếng dựa vào lan can thuyền gỗ mà châm một điếu thuốc, mạnh mẽ hút một hơi, sau đó chậm rãi nhả khói ra: "Cô định ở trên sông này lắc lư cả đêm à?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5961-anh-that-su-gia-roi.html.]

Cao Tây cũng đi tới, đứng cạnh Đường Thần, một tay chống một bên mặt, nhìn vào mắt Đường Thần, ung dung nói: "Ở đây ngoại trừ nơi này thì tôi cũng không biết còn cái gì có thể chơi, hay là cậu Đường đề cử vài nơi đi?"

Đường Thần đã hút xong một điếu thuốc, vậy mà lại không có đạo đức công cộng, ném mẩu thuốc xuống sông Lĩnh Nam.

"Này? Anh có thể đừng thiếu đạo đức như vậy được không? Mỗi người đều có trách nhiệm bảo vệ môi trường, anh quả thật chính là cái máy tạo rác, cảnh quan xinh đẹp như vậy lại bị anh hủy diệt rồi." Trong lòng Cao Tây tràn đầy căm phẫn mà răn dạy Đường Thần thiếu đạo đức, nhưng lúc này Đường Thần làm gì có tâm tư mà thảo luận bảo vệ môi trường gì đó với Cao Tây.

Đường Thần khoát tay: "Bây giờ không có tâm trạng tranh luận đề tài này với cô. Cao Tây, tôi tìm cô để nói chuyện quan trọng."

Cao Tây không vui nhíu mày: "Vậy sao, thấy anh nghiêm túc như vậy, nhất định là chuyện rất quan trọng đúng không?"

Đường Thần lại ngậm điếu thuốc, mơ hồ không rõ mà nói: "Ừm, là chuyện rất quan trọng, tôi cảm thấy tôi và cô phải nói chuyện đàng hoàng."

Đường Thần nói xong liền mở bật lửa, nhưng trong giây tiếp theo, điếu thuốc trên miệng liền bị Cao Tây giật lấy, bóp nát trong tay, ném vào trong thùng rác bên cạnh: "Cái tật xấu gì thế, nếu có chuyện thì cứ hẹn tôi rồi mở lòng mà nói, đừng có lúc nào cũng hút thuốc giải toả phiền muộn như vậy, bổn tiểu thư nhìn thấy liền thật sự muốn g.i.ế.c anh."

Lần này Cao Tây và Đường Thần gặp mặt, là lần đầu gặp mặt sau khi cô về nước, cũng là lần đầu gặp mặt sau nhiều năm kể từ khi bọn họ tự bước trên quỹ đạo của riêng mình.

Sau khi trở về có thấy Đường Thần từ phía xa xa vài lần, bất luận là mặt nào cũng đều khiến Cao Tây cảm thấy bộ dạng uể oải, cứ cảm thấy anh thiếu hào hứng, nhưng Cao Tây cũng không để ý điểm này, dù sao thì từ lúc quen biết cho đến giờ, Đường Thần trong trí nhớ của cô luôn là bộ dạng lười biếng này. Nói chuyện cùng anh, anh xa cách, có điều nói đi cũng phải nói lại, cách một khoảng thời gian mới gặp mặt, lần này Đường Thần so với nhiều năm về trước đã tốt hơn nhiều rồi.

Cao Tây tức giận mắng mỏ vài câu, anh cũng không tức giận, người lại còn quay người nhìn Cao Tây: "Không muốn biết tôi tìm cô để nói chuyện gì sao?"

Loading...