Nhưng điều này với Bạch Tuyết vẫn là điều cấm kị, lúc ở thành phố B, vì quan hệ khác nhau giữa các cá nhân trong giới nên mọi người đều biết cũng có thể hiểu được. Dù sao Sa Sa và vị Chủ tịch trẻ tuổi của Thịnh Đường là chuyện có thật rõ ràng trong vòng những người bạn bè của Bạch Tuyết.
Nhưng trước mặt Cố Vỹ Thành và Từ Phượng Chi thì khác, dù sao năm đó Bạch Tuyết cũng không kết hôn đã sinh con nên mới xảy ra quá nhiều chuyện bất ngờ. Vì vậy nên hiện tại nhà mẹ đẻ Bạch Tuyết không còn ai.
Mê Truyện Dịch
Đề tài này là nỗi đau đớn của Bạch Tuyết, cũng là tiếc nuối và hối hận cả đời bà ấy, nhưng dù tiếc nuối hay hối hận đều chẳng có ích lợi gì.
Đúng lúc hiện tại Trần Sa Sa trông cũng không giống mang thai nên Bạch Tuyết không nói chuyện này ra. Dù thế nào bà ấy cũng không thể để chuyện hai mươi mấy năm trước lại diễn ra với con gái bà ấy được.
Từ Phượng Chi cũng là người thông minh, chỉ gật gật đầu, nói: "Vậy thì tốt rồi, tóm lại, đứa bé này cũng không phải chịu uất ức." Nói xong, Từ Phượng Chi nhìn Trần Sa Sa cười dịu dàng, hiền lành như nhìn Cố Bối Bối nhà bà, tình thương của người mẹ lan tràn, nói: "Con bé này cũng vậy, con nói quen biết con dâu bác nhiều năm như vậy, nhưng sao đến bây giờ vẫn chưa từng đến nhà chơi? Con nói xem nếu đến nhà thì chắc chắn bác và Cố Vỹ Thành sẽ nhận ra con sớm rồi!"
Trần Sa Sa cười nói: "Có lẽ duyên phận giữa con và mẹ vẫn là lệch nhau vài năm! Khi đó con và Noãn Noãn chỉ quen biết chứ chưa quen thuộc đến mức có thể đến nhà bác làm khách đâu ạ!"
"Khoan đã, Sa Sa, vừa rồi con nói gì? Noãn Noãn?" Bạch Tuyết lại nhìn về phía Từ Phượng Chi và Cố Vỹ Thành: "Con dâu nhà chị tên Noãn Noãn?"
"Đúng vậy! Có vấn đề gì sao?" Từ Phượng Chi và Cố Vỹ Thành cũng thấy kỳ lạ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5892-tu-ngo-nhan-gia-khong-kheo-khong-thanh-sach.html.]
Đột nhiên, Trần Sa Sa như nhớ đến gì đó: "A? Mẹ, mẹ từng khám bệnh cho Noãn Noãn, chính là Noãn Noãn mà con từng nói đó, con nói từng gặp qua mẹ lần đó là cùng Noãn Noãn..." Trần Sa Sa kích động không biết nên biểu đạt thế nào, trước khi đến nhà hàng, Bạch Tuyết nói dẫn cô đi gặp vợ chồng một người bạn tốt nhất, nhưng không ngờ sau khi gặp mới phát hiện ra lại là cha mẹ của cậu Cố và là cha mẹ chồng của Noãn Noãn!
Phản xạ của Trần Sa Sa chậm từ trước đến nay, còn tưởng rằng họ là bạn bè tốt thường xuyên liên lạc, bao gồm cả việc Cố Bắc Thần dẫn An Noãn Noãn đến thành phố B khám bệnh đều là vì họ quen biết, thì ra ban ngày họ mới liên lạc với nhau cách đây không lâu!
Nếu là bình thường, bệnh nhân của Bạch Tuyết ở khắp nơi trên cả nước, sao bà ấy có thể nhớ nhiều gương mặt như vậy, nhưng Cố Bắc Thần đã dẫn An Noãn Noãn đến hai lần, bà ấy là bác sĩ cũng không thể đi hỏi tên chồng bệnh nhân là gì được!
Nhưng cô nhóc kia mới đến đây hai lần, Bạch Tuyết đã nhớ kỹ cái tên Noãn Noãn này rồi.
Vì vậy đây thực sự là chuyện vui mừng gấp đôi, Bạch Tuyết mới hiểu được, lần đầu tiên kiên trì và nguy hiểm đến Hải Thành này, bí mật gặp Cố Vỹ Thành một lần, nhờ ông ấy điều tra giúp thân phận của Sa Sa, nhưng ông lại nói để con trai ông đi điều tra một lát là có thể xong ngay, thì ra con trai của Cố Vỹ Thành và Từ Phượng Chi chính là chồng của bệnh nhân tên Noãn Noãn kia?
Đây thật sự quá bất ngờ rồi!
Mấy người họ lại càng vô cùng vui vẻ, di động của Cố Vỹ Thành đột nhiên vang lên, Từ Phượng Chi ghét bỏ nói: "Đem ra ngoài nghe đi, đừng nói chuyện công việc vào thời điểm vui vẻ như thế này, anh thật là…"
Bên ngoài phòng, Cố Vỹ Thành vừa ra nghe điện thoại đã gặp phải Mạc Thành và Lý Hân vội vã từ Hải Thành đến, họ chào hỏi nhau vài câu rồi rời khỏi, dù sao mấy năm nay chủ nhật người đến các trấn cổ hoặc các khu du lịch lớn nhỏ nghỉ phép đã thành thói quen rồi, cho nên cũng không cảm thấy có gì kỳ lạ.