Cố Bắc Thần không quen người mới trong giới kinh doanh, dù là người nổi tiếng đứng trước mặt anh cũng không biết, vì anh giới hạn trong giới quân sự, thỉnh thoảng ăn cơm uống trà với mấy người trong giới kinh doanh thì cũng phải là người quen lâu năm, ví dụ như Trình Thiên Vũ, người bạn lớn lên cùng nhau trong cùng khu đại viện lúc trước, cũng từng đi lính cùng nhau.
Trình Thiên Vũ nhìn Đường Thần, dù họ có nói kiểu gì thì Đường Thần cũng không có ý định giới thiệu Cao Tây cho bọn họ quen nhau, tuy Cao Tây rất quen mặt mấy người họ, nhưng cô ta không có quen biết thực sự với bất kì ai trước mặt, từ nhỏ đến lớn, cô ta và họ không ở cùng một thế giới.
Trình Thiên Vũ đương nhiên biết cô gái này là ai, nhìn sang Cao Tây, hơi gật đầu: “Đây chẳng phải Cao tổng sao? Hân hạnh, hân hạnh quá!” Vừa nói vừa đưa tay ra bắt tay với Cao Tây.
“Trình tổng, hân hạnh!” Cao Tây đưa tay ra bắt tay tượng trưng với Trình Thiên Vũ.
Trình Thiên Vũ nhìn sang Đường Thần: “Có hoạt động gì à?”
“Ừ.” Đường Thần trước giờ đều đối thoại theo kiểu tối giản, sợ nói thừa một chữ sẽ mệt chết.
Cao Tây thì là người rất hoạt bát, nhìn sang Trình Thiên Vũ: “Ở đây có hoạt động gì vui không?”
Trình Thiên Vũ cố ý nói đểu Đường Thần: “Cậu Đường không nói với cô à?”
Cao Tây lắc đầu: “Chắc anh ấy không biết.”
Trình Thiên Vũ hơi cạn lời, đang muốn trừ điểm Đường Thần trước mặt người đẹp, mà cô ta lại thông minh quá.
Thì ra ở trong “vịnh Dung Thụ” này có một rạp chiếu phim rất riêng tư, có một chuỗi hoạt động tự chọn như các loại ca hát, biểu diễn, ăn uống, còn có hồ bơi riêng rất lớn, cái gì cũng có.
Trình Thiên Vũ nói xong, nhìn sang Cao Tây: “Cao tổng có nhã hứng đi cùng không?”
“Hay là thôi đi, hôm nay tôi với Đường Thần hẹn hò riêng, thế nên để hôm khác chúng ta cùng đi nhé!” Cao Tây vừa dứt lời, rồi nháy mắt với vẻ mặt vô tội với mọi người: “Vậy chúng tôi đi trước nhé!”
Ra khỏi “vịnh Dung Thụ” Đường Thần mới hỏi: “Cô thích chơi gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5822-dang-nghi-den-ban-gai-thu-may-the.html.]
Cao Tây vuốt vuốt tóc: “Ừm, cũng không biết nữa, nhưng vẫn muốn hỏi ý kiến của anh, cậu chủ Đường thích chơi gì nào? Đương nhiên, con gái ai cũng thích đi dạo phố, nhưng nhìn anh có vẻ không thích dạo phố.”
Đột nhiên, Đường Thần cũng không biết mình có sở thích gì thật, trước đây bản thân đa số dành thời gian ở trên sân bóng rổ, nhưng bây giờ thì không hề biết bản thân có sở thích gì nữa.
Đột nhiên, trong đầu lại hiện lên khoảng thời gian ngắn ngủi cùng Trần Sa Sa, nhiều nhất là đi tản bộ, đưa cô ấy đi ăn mấy lần, cũng chưa từng mua gì cho cô ấy, cũng chưa đi dạo phố cùng cô ấy bao giờ.
Mấy hôm trước biết được tin ở thành phố B, hơn hai tháng trước, Trần Sa Sa xảy ra chuyện ở thành phố B, không cẩn thận bị rơi xuống sông Tần Liễu, được Hoắc Lệ Hành và Lư Thiếu Hoa cứu, thì ra họ đã quen nhau như vậy.
Mà anh bây giờ mới biết.
“Két...”
“Muốn c.h.ế.t à?....”
Đường Thần tâm hồn treo ngược cành cây, đi lệch làn đường, suýt nữa thì đ.â.m vào chiếc xe địa hình, lái xe phanh két lại và mắng cho một trận.
Xe của Đường Thần va chạm vào xe của người ta rồi dừng lại, lúc này anh mới biết mình đang phân tâm nghiêm trọng.
Cửa kính vừa kéo xuống, lái xe nhìn thấy gương mặt và biển số xe của ai đó, hơi nhíu mày: “Thì ra là Đường tổng à, xin lỗi nhé, nhưng...”
Đường Thần khẽ gật đầu: “Người có sao không?”
Mê Truyện Dịch
Sau khúc đó, Đường Thần mới lái xe cẩn thận đi vào khu vực đông người, nhìn đường và nói: “Đi leo núi đi.”
Từ lúc xe bị va chạm đến giờ, Cao Tây không nói câu nào, bây giờ mới khẽ gật đầu: “Được!” Nói xong, Cao Tây cố ý giả vờ vô tình hỏi: “Đường Thần này, ông già như anh lại đang nghĩ về bạn gái thứ mấy vậy? Bởi vì vừa rồi gặp vợ Cố thiếu sao? Thế nhưng có thể lái xe đ.â.m vào đầu xe người khác thế?”