Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy Đường Thần tức giận tới mức này, Mạc Thành và mấy người khác chẳng dám nói thêm câu nào.
Lúc này Đường Thần đang phi thẳng tới sân bay.
Thực ra dù Hoắc Lệ Hành có hùng bá ở thành phố B đi chăng nữa cũng không có khả năng vì một Trần Sa Sa mà đối đầu với Đường Thần, có lẽ có ẩn tình nào khác. Nhưng nếu bây giờ anh bỏ mặc Thịnh Đường và mẹ mình để lần tìm tại thành phố B hay cả nước thì đều không phải là một cách làm sáng suốt. Nếu làm vậy anh sẽ phải đón nhận vô số phiền phức, mọi người và Thịnh Đường thậm chí sẽ rơi vào tuyệt cảnh hay có khả năng bị phá sản rồi rơi vào tay người khác.
Dựa vào hiểu biết về Hoắc Lệ Hành, Đường Thần biết rõ anh ta không giúp ai mà không có lý do. Nhưng nếu nói anh ta mê mệt Trần Sa Sa nên mới giúp cô thì khả năng này gần như là bằng không. Bốn năm trước, hôn lễ thịnh thế oanh động cả nước kia chính là hôn lễ của Hoắc Lệ Hành và Diệp Minh Nguyệt. Sau khi kết hôn, hai người họ vẫn luôn là cặp vợ chồng mẫu mực trong lòng giới thượng lưu. Vậy nên sao anh ta có thể mê mệt một con thỏ con được?
Chắc chắn là có nguyên nhân khác.
Sau khi tức giận một lúc lâu, Đường Thần mới bình tĩnh lại. Nói tóm lại, từ những tin tức nhỏ nhặt mà họ nhận được đều cho thấy trước mắt Trần Sa Sa rất an toàn. Anh chỉ cần cô an toàn là được.
Xe dừng lại trước lối vào của sân bay đi thành phố B.
Mạc Thành xuống xe trước mở cửa cho Đường Thần.
Đường Thần hít một hơi sâu, kéo cổ áo ra rồi khom lưng xuống xe. Anh đi lên trước, vừa đi vừa phân phó: “Trong hai tiếng đi tới đó, phải chuẩn bị tốt mọi kế hoạch, nếu cần có thể dùng cách cưỡng chế để khống chế hai tên ngu kia. Sau đó bảo người của Chúc Liệt và Cố Soái nhanh chân một chút. À, nhớ cho người giam Diệp Hân Đồng lại, nếu không tôi sợ mẹ tôi lại bị cô ta mê hoặc rồi làm gì đó.”
Giờ nhớ tới gương mặt và cặp mắt lớn của Diệp Hân Đồng, Đường Thần thấy buồn nôn ngay. Anh thật sự cảm thấy Diệp Hân Đồng huỷ hoại gương mặt của An Noãn Noãn.
Mạc Thành nghe anh nói vậy mà chẳng hiểu ra làm sao. Vừa rồi anh còn giận tới mức muốn buông bỏ mọi thứ “đi tìm chết” mà, giờ sao lại sống lại thế này?
Chẳng lẽ đây mới là Đường Thần đích thực?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5801-co-doi-khi-con-nguoi-khong-the-phan-khang-van-menh.html.]
Mấy ngày nay, Mạc Thành và mấy phụ tá đắc lực khác buồn bực muốn chết. Họ thật sự lo Đường Thần rối rắm rồi vì một người phụ nữ mà buông tay trước sự sống c.h.ế.t của vạn người!
Lo thì lo vậy nhưng thực ra thì Mạc Thành vẫn luôn cảm thấy Đường Thần sẽ không làm như vậy, anh ta chỉ thấy bất ngờ khi anh chỉ mất hai mươi phút mà đã nghĩ thông suốt thôi.
...
Một tháng sau.
Biệt thự Hoàng Kim tại ven biển Hải Thành
Đường Thần đứng trước cửa sổ sát đất nhìn cảnh biển sau giờ ngọ. Anh cứ có cảm giác mỗi bóng hình xa xa kia đều là phiên bản thu nhỏ của Trần Sa Sa, nhưng chúng đều mơ hồ, không chân thật.
Gần đây, gần như đêm nào Đường Thần cũng về khu biệt thự Hoàng Kim ở ven biển nghỉ ngơi, dù có muộn đến mấy anh cũng trở về.
Bây giờ, Thịnh Đường đã ổn định lại trước bao sóng gió, các cổ đông ngả về phía Đường Xuyên và Đường Vũ đều bị ép về hưu, đổi thành người thân của bọn họ đi lên nắm giữ.
Thịnh Đường có thể bình ổn được thế cục trước mắt trong một khoảng thời gian ngắn như vậy đều không phải là do Đường Thần có năng lực lên trời xuống đất. Nói thật, để cứu một xí nghiệp cận kề phá sản không phải là chuyện trong một sớm một chiều, mà việc cứu nó thoát khỏi vực sâu càng khó hơn. Cho nên việc xoay chuyển thế cực này cho thấy đằng sau Đường Thần và Thịnh Đường chắc chắn có một “cao nhân” mạnh mẽ.
“Cao nhân” này lại không phải ai xa lạ mà chính là cổ đông lớn thứ hai của Thịnh Đường - Cao Lập Vỹ.
Mê Truyện Dịch
Một khi Cao Lập Vỹ ra mặt thì trên cơ bản không có việc gì không thể giải quyết được.