Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 578:2 Cả ngày bị một con hát châm ngòi dắt mũi

Cập nhật lúc: 2025-06-30 07:17:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoắc Chí Thành và cha mẹ của Lư Thiếu Hoa đều tỏ vẻ đây là chuyện tốt, nói cái gì mà song hỷ lâm môn quả nhiên là chuyện tốt. Sau đó mọi người lại nâng chén chúc mừng, chỉ có mình Diệp Minh Nguyệt ngồi im không động đậy. Cô ta cười như không cười nhìn mọi thứ, cứ như chẳng có gì liên quan tới mình cả.

Hoắc Lệ Hành có thể vui vẻ chủ động nói chuyện với cha mình như vậy, thậm chí còn nói rất nhiều thì thực sự khiến cô của anh ta cảm thấy lạ lẫm. Dù sao thì cháu trai của bà luôn là người lạnh lùng, cao ngạo, ít nói. Nhưng cô gái Diệp Minh Nguyệt này có ý gì? Sao lại không chịu phối hợp?

Trong khi tất cả mọi người giơ rượu lên chúc mừng, chỉ có một mình Diệp Minh Nguyệt không nhúc nhích thực sự khiến mọi người xấu hổ.

Hoắc Chí Thành còn cao ngạo lạnh lùng hơn con trai mình nhiều. Trong ngày thường ông cũng chẳng nói mấy câu với Diệp Minh Nguyệt. Hôm nay cô con dâu này hành xử thế này khiến ông lập tức đen mặt.

Hoắc Lệ Hành cũng chẳng khá hơn là bao, anh ta nghiêng mặt nhìn Diệp Minh Nguyệt: “Minh Nguyệt, em sao thế?”

Hoắc Lệ Hành vừa hỏi, Diệp Minh Nguyệt lập tức có hành động. Cô ta nhìn qua như cực kỳ khó chịu, tay run rẩy mà nâng ly rượu lên, nói: “Không sao cả, trước con xin phép kính mẹ con dì Tuyết một ly.”

Thấy cô ta như vậy, mọi người làm gì còn tâm trạng uống rượu nữa.

Nhất là Bạch Tuyết, bà vội vàng buông ly rượu xuống: “Để dì bắt mạch cho con xem xem con bị làm sao.”

Bạch Tuyết mới vừa lại gần, Diệp Minh Nguyệt liền ghé vào tai bà, thấp giọng nói: “Không sao đâu ạ, con chỉ tức n.g.ự.c khó thở thôi, dì đừng nói cho Lệ Hành, làm anh ấy mất hứng.”

Bạch Tuyết là một người phụ nữ cực kỳ thông minh, bà vừa lo lắng vừa trách: “Con bé này, không thoải mái thì cứ nói cho Lệ Hành biết, sao có thể gắng gượng được? Lệ Hành, hay là con đưa Minh Nguyệt về trước đi. Con bé không thoải mái, sắc mặt con bé còn kém như vậy, hai đứa nhanh về đi.”

Lúc này Diệp Minh Nguyệt run run rẩy rẩy nói: “Không sao đâu dì, con có thể…”

“Có thể cái gì mà có thể, mau về đi. Về rồi thì uống thuốc và nghỉ ngơi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5782-ca-ngay-bi-mot-con-hat-cham-ngoi-dat-mui.html.]

Bạch Tuyết vừa nói vừa kéo tay áo Hoắc Lệ Hành: “Con mau đưa Minh Nguyệt về đi.”

Cuối cùng Hoắc Lệ Hành vẫn đưa Diệp Minh Nguyệt về.

Sau khi hai người rời khỏi, sắc mặt của Hoắc Chí Thành có thể nói đen như đáy nồi. Ông đặt mạnh ly rượu xuống bàn cơm: “Cả ngày bị một con hát châm ngòi dắt mũi, thật là mất hết mặt mũi nhà họ Hoắc.”

Nghe vậy, mẹ của Lư Thiếu Hoa quay sang nhìn Hoắc Chí Thành: “Anh nói gì vậy? Có phải anh không biết sức khỏe của Minh Nguyệt vẫn luôn không tốt đâu. Thật là…”

Bà Lư nhìn qua là biết là người có giáo dưỡng, khéo đưa đẩy. Lúc này bà ấy nhìn Trần Sa Sa, cười tủm tỉm nói: “Sa Sa à, dù đây là lần đầu tiên cháu gặp mọi người nhưng đừng giữ kẽ, cứ thoải mái cháu nhé, đừng bị bác Hoắc của cháu doạ. Bác ấy chỉ mạnh miệng thôi.”

Hoắc Chí Thành trừng mắt nhìn em gái mình: “Nói cứ như Lư Dũng nhà em tốt lắm ấy.”

“Ha ha ha…”

Lư Thiếu Hoa lập tức cười nghiêng ngả: “Bác à, sao bác lại hài hước thế ạ? Ôi trời ơi, cười c.h.ế.t cháu mất…”

Mê Truyện Dịch

Ăn được một lúc, Bạch Tuyết nói với Hoắc Chí Thành kế hoạch của mình trong tương lai. Bà nói có khả năng bà sẽ nghỉ việc ở phòng khám, nhưng mà trước đó bà sẽ sắp xếp nhân viên đâu vào đấy.

Nghe vậy, Hoắc Chí Thành trừng mắt nổi giận đùng đùng nói: “Em đúng là một con lừa ngoan cố, đã tìm được con gái là chuyện tốt, nhưng nó cũng không ảnh hưởng đến việc em làm việc ở phòng khám trung y.”

Bạch Tuyết nói một cách nghiêm túc: “Đúng là không ảnh hưởng. Con bé đã có năng lực sống bằng nhường này thì có thể tự nuôi sống bản thân tiếp. Nhưng mà em nợ con bé quá nhiều, em muốn đưa con bé tới nơi con bé thích để định cư.”

Loading...