Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 577:1 Mẹ con đoàn tụ, khắp nơi ăn mừng

Cập nhật lúc: 2025-06-30 07:17:05
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạch Tuyết khóc như mưa. Bà vẫn luôn cho rằng bà đã thích ứng vài ngày nên nếu thực sự nhận lại cô con gái ngốc này thì bà sẽ không quá kích động. Nhưng vào giờ khắc này, Bạch Tuyết không thể khắc chế chính mình được nữa, bà không thể khống chế những giọt nước mắt đang không ngừng tuôn rơi kia.

Hai người tự lau nước mắt cho bản thân.

Một lúc sau, Bạch Tuyết dùng khăn tay lau nước mắt cho Trần Sa Sa rồi bình tĩnh nói: “Bởi vì con gái dì cũng có một cái bớt hình hoa tường vi ở xương sống cho nên dì mới cố ý kiểm tra xương cột sống của cháu. Con à…”

Nghe Bạch Tuyết nói như thế, Trần Sa Sa lập tức ngừng khóc, nước mắt như hạt sương sớm treo trên hàng mi dài và mảnh của cô. Cô nhìn Bạch Tuyết chằm chằm một lúc lâu mới yếu ớt nói: “Vậy thì trên lưng của cháu cũng có một cái bớt hình bông hoa tường vi a? Có nghĩa là cháu là con của cô?”

Nhìn Trần Sa Sa ngốc nghếch thế này, Bạch Tuyết lại có cảm giác cô là một đứa trẻ còn chưa trưởng thành.

Bạch Tuyết nhìn Trần Sa Sa, nụ cười trên mặt càng lúc càng tươi hơn. Một lát sau, bà kéo cô vào lòng, xoa tóc cô: “Đúng vậy, con chắc chắn là con của mẹ. Mẹ sợ con không thể tiếp nhận được việc này ngay cho nên mới giấu con mấy ngày nay. Hôm mẹ đưa con đến bệnh viện khám, mẹ còn làm giám định ADN nữa. Mẹ định chờ đến khi có kết quả mới nói cho con biết, nhưng mẹ không chờ được, mẹ thực sự không chờ được…”

Trần Sa Sa chớp chớp cặp mắt to, một lát sau, cô ôm lấy vai Bạch Tuyết: “Mẹ, thực ra con đã từng nhìn thấy mẹ…”

Bạch Tuyết giật mình, nâng mặt cô lên, ngắm nghía: “Sa Sa à, con ngoan của mẹ, con vừa gọi mẹ là mẹ đúng không?”

Trần Sa Sa cười đến hai mắt cong lên, gật đầu: “Mẹ nói con là con của mẹ mà.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5771-me-con-doan-tu-khap-noi-an-mung.html.]

Lúc này Bạch Tuyết kích động không thôi, bà dùng sức gật đầu: “Đúng vậy, đúng vậy, con là con gái của mẹ. Nhưng mà con ngây thơ, đáng yêu thế này thì làm sao lớn bằng này được?”

Hai mẹ con ôm nhau vừa khóc vừa cười một lúc lâu mới bình tĩnh lại được.

Bạch Tuyết nhìn Trần Sa Sa rồi không ngừng gật đầu: “Giống, cực kỳ giống, nhìn một cái là biết con là con gái của mẹ ngay.”

Mấy năm nay Bạch Tuyết vì tìm con gái khắp nơi nên thường xuyên gặp không biết bao nhiêu người cầm lý lịch sơ lược hoa hoè loè loẹt tới nhận bà là mẹ. Nói thật, bà từng bị lừa không biết bao nhiêu lần, cũng từng mất rất nhiều tiền tài. Lần nhiều nhất bà mất hẳn một căn chung cư và một chiếc xe, sau này nhờ pháp luật mà bà đòi lại được. Dù vậy bà chưa bao giờ từ bỏ việc tìm con gái.

Mê Truyện Dịch

Buổi tối, Hoắc Lệ Hành tự cầm kết quả giám định tới cho Bạch Tuyết và Trần Sa Sa.

Hoắc Lệ Hành là một người nhìn qua cực kỳ lạnh lùng, vô tình, có rất nhiều người cho anh ta là loại người bất cận nhân tình, nhưng anh ta luôn đối xử không tồi với Bạch Tuyết. Tuy rằng có người đồn rằng cha anh ta coi trọng Bạch Tuyết mới đuổi mẹ anh ta khỏi nhà họ Hoắc nhưng anh ta chưa bao giờ từng chán ghét người phụ nữ này, ngược lại, anh ta cực kỳ kính trọng bà.

Dù sao thì ông Hoắc chỉ là đơn phương thích người ta chứ người ta ngoại trừ làm việc tại phòng khám trung y của nhà họ Hoắc ra thì chưa từng dụ dỗ ông Hoắc. Mấu chốt là Bạch Tuyết là người phối chế một số loại thuốc trong xưởng thuốc của Hoắc Lệ Hành.

Nhìn hai người hoà thuận vui vẻ, Hoắc Lệ Hành vừa đưa túi hồ sơ cho Bạch Tuyết vừa hỏi: “Sao thế? Mẹ con đoàn viên rồi à?”

Loading...