Mấy ngày nay, trên cơ bản, Bạch Tuyết chỉ làm nửa ngày. Bà dạy dỗ không ít học sinh, có một số người còn tốt nghiệp đại học trung y hàng đầu. Dưới sự chỉ đạo của bà, họ cực kỳ xuất sắc, thậm chí có người còn có khả năng vượt qua cả bà. Vậy nên bà định để cho các học sinh này tự do phát huy, sau này bà sẽ dành thời gian tập trung chăm sóc cho con gái và cháu.
Bạch Tuyết là một người có tính trách nhiệm rất cao. Bà đã nghĩ kỹ, nếu rời khỏi phòng khám trung y của nhà họ Hoắc thì bà phải giải quyết được nỗi hoang mang về bác sĩ khám bệnh trong phòng khám.
Mấy ngày nay Bạch Tuyết vẫn luôn ở với Trần Sa Sa tại trang trại rượu. Hai người không có việc gì sẽ thường xuyên đi dạo quanh trang trại và nói chuyện phiếm.
Bạch Tuyết cho rằng mình nên đợi có kết quả rồi mới nói cho Trần Sa Sa biết chuyện kia. Nếu không chuyện này sẽ trở thành một chuyện quá đỗi bất ngờ và dọa cô sợ thì phải làm sao. Dù sao thì cô đang có thai mà.
Trước một ngày có kết quả, Bạch Tuyết chỉ đi làm buổi sáng rồi mang theo rất nhiều đồ ăn ngon tới trang trại rượu, hầu hết đều là các loại trái cây quý hiếm, chúng đều là đồ mà dạo này Trần Sa Sa thích ăn.
Qua mấy ngày nói chuyện phiếm, Trần Sa Sa cũng biết được lý do vì sao Bạch Tuyết thích trẻ con. Bà kể với cô là hơn hai mươi năm trước bà từng để mất cô con gái chưa tròn một tuổi, vậy nên bà rất thích trẻ con, cũng vì vậy mà bà mới đối xử tốt với Trần Sa Sa.
Mê Truyện Dịch
Trong lòng Trần Sa Sa đang thầm hy vọng bà chính là người mẹ đã “vứt bỏ” cô nhiều năm trước. Nhưng nghe bà nói thì bà không hề “vứt bỏ” con bà.
Một trận hỏa hoạn khiến Bạch Tuyết tắm lửa trùng sinh, khiến bà mất cô con gái, phòng khám trung y của bà cũng bị cháy thành tro tàn. May mắn là không có vị khách nào bị làm sao trong ngày hôm đó, tuy nhiên bà lại vì tìm con gái mà bị bỏng nặng.
Bây giờ trên người bà có rất nhiều vết sẹo do bị bỏng để lại, làn da trên mặt cũng có dấu vết phẫu thuật chỉnh hình nhiều lần, tuy rằng không quá rõ ràng.
Hôm nay, Bạch Tuyết tháo khăn che mặt xuống. Khoảnh khắc bà tháo chiếc khăn che mặt xuống khiến Trần Sa Sa phải choáng ngợp trước dung nhan của bà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5762-rot-cuoc-chau-song-bang-cach-nao.html.]
Nói thật, trên mặt bà không có quá nhiều dấu vết cho thấy bà từng bị bỏng, chỉ có da mặt hơi trắng hơn bình thường, có lẽ là do từng phẫu thuật thẩm mỹ nên mới khác da của người bình thường.
Bạch Tuyết cũng nói bà không thể để da mặt tiếp xúc trực tiếp với ánh sáng gắt, nếu tiếp xúc trực tiếp làn da sẽ dễ bị tổn thương.
Bạch Tuyết vừa gọt trái cây cho Trần Sa Sa vừa cười nói: “Dì còn chưa tìm được con gái của dì, nếu bị ánh sáng kích thích nhiều dẫn đến mau già thì dì sợ con gái dì sẽ bị dọa mất.”
Trần Sa Sa ngây ngốc nhìn Bạch Tuyết mà không nói câu gì. Một lúc lâu sau, cô mới lẩm bẩm: “Không biết đến bao giờ cháu mới tìm được cha mẹ cháu nữa. Nếu mẹ cháu mà giống cô vẫn luôn tìm kiếm cháu thì tốt biết bao…”
Mấy ngày nay Bạch Tuyết luôn chìm đắm trong hạnh phúc vì có con gái ở bên, bà không còn kích động như trước.
Nghe Trần Sa Sa nói vậy bà cười tủm tỉm dùng tăm xiên một miếng dưa lê đưa tới bên môi cô, nói: “Há miệng nào, a…”
Trần Sa Sa thực sự cảm động trước hành động dịu dàng cùng nụ cười ấm áp của Bạch Tuyết, nước mắt cô chậm rãi lăn xuống.
Bạch Tuyết thả miếng dưa lê xuống đĩa, giơ tay, nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt Trần Sa Sa, bà kéo cô vào lòng, vỗ nhẹ vai cô: “Cháu ngốc quá, ngốc thế này sao có thể sống đến giờ chứ? Cung phản xạ của cháu cũng dài thật. Chẳng lẽ mấy ngày nay cháu chưa từng nghĩ tới tại sao dì lại muốn kiểm tra xương cột sống của cháu à?”
Trần Sa Sa lọc lại từng lời Bạch Tuyết ở trong đầu rồi bỗng ngẩng đầu nhìn người phụ nữ có vài phần giống mình trước mắt. Lúc này, khoé mắt bà cũng đã rơm rớm nước.