Lư Thiếu Hoa này giơ tay gãi đầu, vẫy vẫy tay: "Chuyện này không cần dì bận tâm, người thì ~ cứ sắp xếp vậy đi. Về những phần khác, ngày mai tôi sẽ mời chuyện gia đến đào tạo cô ấy, cho dù đào tạo cô ấy trở thành điều chế rượu hạng nhất, vậy cũng không phải sử dụng để giới thiệu với khách hàng tại hội chợ thương mại rượu của chúng ta, cô ấy chỉ làm điều chế rượu cho loạt rượu trái cây mà chúng ta sắp phát triển. Hiểu không?"
Dì Tần trầm ngâm gật đầu: "Thiếu gia muốn đưa Trần tiểu thư này trở thành điều chế rượu trong bộ phận nghiên cứu và phát triển của trang trại rượu của chúng ta sao?"
Lư Thiếu Hoa bỏ đôi chân dài xuốg, giống bộ dạng người đang ngồi, gật đầu, búng ngón tay: "Dì Tần, tôi phát hiện dì tiến bộ rất nhanh đó. Nói đúng rồi."
Dì Tần được Lư thiếu gia khen ngợi vài câu đã vô cùng vui vẻ, thậm chí vẻ mặt của bà cũng trở nên phong phú hơn nhiều.
Nhưng ngay sau đó, Lư thiếu gia tiếp tục nói: "Còn nữa, chuyện cô ấy, hiện tại đừng báo cáo với bố mẹ tôi, cho dù họ phát hiện ở đây có cô gái, nhận được đãi ngộ đặc biệt, đến lúc đó, trình độ điều chế của Sa Sa đã được bày ra trước mắt rồi, mà rượu trái cây dành cho phụ nữ chính thức ra mắt, công lao đều là của cô ấy, dì thử nghĩ xem, lão gia và lão phu nhân còn có thể nói cái gì nữa? Hả?"
“Đúng vậy, đúng vậy, lão gia và lão phu nhân quý trọng người tài năng nhất.” Dì Tần cười nói.
Ngón tay Lư Thiếu Hoa lần lượt đặt ở trên bàn, trầm ngâm nói: "Khi người khác hỏi về lai lịch cùng thân phận của Sa Sa, dì cứ biểu hiện thật thần bí là được rồi."
Dì Tần này chỉ có thể không ngừng gật đầu nói vâng, bởi vì bà hiểu rõ nhất vị thiếu gia lưu manh trong mắt người ngoài này.
Trong phòng ngủ trên tầng cao nhất, hai người Lư Thiếu Hoa và Tần Nghị dẫn cô đến cửa, Lư Thiếu Hoa lại là công tử lưu manh từ trong máu, nhìn Trần Sa Sa dường như chưa hề hiểu tất cả mọi chuyện, nhướng mày nói: "Sa Sa, phòng này chính là của cô, tôi còn có chuyện đi trước, có bất cứ yêu cầu gì chứ nói với Tần Nghị.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5682-mac-ke-ai-hoi-toi-deu-bieu-hien-that-than-bi.html.]
Đôi mắt to của Trần Sa Sa vụt sáng: "Nhưng mà, công việc của tôi là làm gì?"
“Ngày mai tôi sẽ thu xếp cho cô, tối nay muộn quá rồi.” Vừa dứt lời, Lư Thiếu Hoa đã nói qua Bluetooth trên điện thoại, vẫy tay với Trần Sa Sa và Tần Nghị rồi bước ra khỏi cửa của hành lang trên tầng cao nhất.
Bản thân dì Tần này khuôn mặt dễ nhìn, là kiểu phụ nữ có khuôn mặt và tính cách khiến người ta vừa nhìn đã cảm thấy chăm chỉ. Mỉm cười nheo mắt nhìn Trần Sa Sa: "Sa Sa tiểu thư, nào, vào xem thử đi, căn phòng vẫn rất tốt, nhưng có vẻ hơi trống vì không có người ở, vừa mới kêu người dọn dẹp sạch sẽ rồi, thật sự cũng không bẩn đâu, mỗi ngày đều có người quét dọn."
Trần Sa Sa nhìn căn phòng lớn và tiện nghi như vậy, đương nhiên có được sủng ái mà lo sợ, trên trời sao lại có chuyện tốt như vậy rơi xuống đầu cô chứ?
Không phải là một âm mưu gì chứ?
Dì Tần cũng đang buồn ngủ muốn c.h.ế.t rồi, che miệng ngáp một cái, chỉ vào cái bồn tắm lớn bên kia: "Sa Sa tiểu thư, trong đó có một cái bồn tắm, trước tiên cô tắm rửa đi rồi nghỉ ngơi! Có chuyện gì hay yêu cầu gì, sáng mai chúng ta nói cụ thể hơn, được không?"
Trần Sa Sa gật đầu, yếu ớt nói: "Dì Tần, tôi có thể hỏi dì một câu được không? Chỉ một phút thôi ~"
Mê Truyện Dịch
“Ừ, hỏi đi!” Dì Tần lại che miệng ngáp một cái, lúc túng nói: “Thật ngại quá, Sa Sa tiểu thư, bà già này rất dễ buồn ngủ.”
Trần Sa Sa chỉ đành cười nói: "Dì mau đi nghỉ ngơi đi? Ngày mai gặp lại, thật xin lỗi, muộn như vậy còn đánh thức mọi người."