Hoắc Lệ Hành chắc chắn sẽ không đi ăn nhậu chơi bời với bọn họ đâu!
Vốn dĩ ông chủ cũng không thường xuyên đến công ty, nếu như anh ta đi họp với những đồng nghiệp nam khác làm sao có thể chơi được!
Trần Sa Sa trên đường đến đã nghĩ xong cả rồi, sau khi ăn tối xong cô xin phép quản lý rồi rời đi, dù sao cô cũng là người mới không thân quen với mọi người, cũng không phải không bỏ qua được.
Nhưng mà, bây giờ ông chủ lớn Hoắc Lệ Hành cũng muốn rời đi, vậy thì Trần Sa Sa cảm thấy bản thân không được rời đi, tức là cô phải kiên trì phục vụ mọi người đến khi hoạt động kết thúc, cùng mọi người ra về, đây mới được coi là sự suy xét khôn khéo nhất của cô!
Bởi vì vừa mới ăn cơm cùng Hoắc Lệ Hành, cho nên những người khác cũng không dám làm gì Trần Sa Sa, mà quản lí sau lần đơn phương quanh co, đã đối xử với Trần Sa Sa tốt hơn rất nhiều.
Trần Sa Sa nghĩ bản thân có cảm giác được yêu thích mà lo sợ, nhưng cô rất thông minh! Tất nhiên hiểu rõ sự ưu ái lúc này là đến từ đâu.
Hoạt động kết thúc, các đồng nghiệp về cơ bản đều có ô tô, người quản lý uống đến không thể lái xe đã yêu cầu trợ lý của mình sắp xếp tài xế và phụ xe cho mỗi người đã uống rượu.
Mê Truyện Dịch
Những cô gái nhìn chằm chằm vào Trần Sa Sa cả đêm không rời, cứ ngồi xem cô về nhà như thế nào? Càng muốn biết cô sống trong một cộng đồng cao cấp như thế nào, chung quy người phụ nữ vừa đến đã thu hút sự chú ý của ông chủ lớn không nhiều đâu!
Trần Sa Sa nhìn thấy vô số tin nhắn của Triệu Tử Khanh, hỏi cô mấy giờ về, cô ấy gửi cho cô tên khách sạn nơi bản thân ở và số phòng các thứ, Trần Sa Sa không trả lời gì cả, cô cứ như vậy cùng cô ấy, cùng Đường Thần chu toàn thật sự qúa mệt mỏi rồi.
Mà Đường Thần đã gọi điện nhiều lần cho Trần Sa Sa, nhưng cô đều không trả lời, tất nhiên là anh có người đưa tin Triệu Tử Khanh kia, mặc dù anh ở Hải Thành, nhưng anh đều biết mọi thứ về thành phố B.
Trần Sa Sa vẫn luôn cúi đầu nghịch điện thoại, thật ra cô đang xem tin tức và cuộc gọi nhỡ của ai, cũng là cúi đầu suy nghĩ, tiếp theo phải làm gì, chính là câu hỏi này.
Đột nhiên, quản lý hỏi: "Sa Sa, cô sống ở đâu? Để tài xế của tôi đưa cô về một đoạn?"
Trần Sa Sa theo bản năng mà ngẩng đầu từ chối: "Cám ơn quản lý, không cần phiền phức vậy đâu, chỗ tôi sống không xa lắm, tự mình bắt taxi về là được rồi."
Cả quản lý và trợ lý quản lý đều nói rằng, đêm hôm như vậy con gái một mình đi taxi về không an toàn, vẫn nhất quyết đưa cô về, điều này ngoài việc quản lí đơn phương cho rằng Hoắc Lệ Hành đối với người phụ nữ này có suy tư gì, thì cũng là vì suy nghĩ đến an toàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5652-yeu-quai-my-nam-den-don-co.html.]
Nội quy, quy chế của “Thiên Sứ Tân Nương” khắt khe hơn, nhưng mỗi một việc đều hợp tình hợp lý, đặc biệt là phúc lợi cho nhân viên, người quản lý cũng không dám cẩu thả, lỡ xảy ra chuyện gì, anh ta gánh vác không nổi.
Trần Sa Sa đây cũng không dễ để nói gì nữa, tránh phải người khác cho rằng cô kênh kiệu, không phải chỉ là chuyện thuận đường cho đi nhờ giữa đồng nghiệp thôi sao!
Đột nhiên, một chiếc xe thể thao đặc biệt ngầu đỗ dưới bậc thềm, bất ngờ dừng lại ở bên cạnh Trần Sa Sa, cửa kính xe rơi xuống, lộ ra một khuôn mặt yêu nghiệt.
Lư Thiếu Hoa búng tay, huýt sáo: "Hello! Người đẹp, bổn thiếu tới đón cô đây, lên xe thôi!"
Trần Sa Sa chớp mắt dữ dội, người quản lý và trợ lý cũng như một vài đồng nghiệp đang buôn chuyện vẫn chưa rời đi, đều sững sờ!
Ôi chúa ơi!
Đây không phải là Lư Thiếu Hoa sao?
"Thiên Sứ Tân Nương" ngoại trừ những tiền bối lớn tuổi nhất, những người khác không ai biết ông chủ lớn là Hoắc Lệ Hành, càng huống chi là quan hệ cậu chủ lưu manh Lư Thiếu Hoa và ông chủ của bọn họ là anh em họ hàng.
Nhưng mà, người quản lý biết!
Kể từ đó, người quản lý đã chắc chắn 100% rằng Trần Sa Sa và Hoắc Lệ Hành vốn dĩ đã có quan hệ gì đó với nhau!
Đúng đúng đúng, vừa nãy lúc ăn cơm, biểu cảm kỳ quái của hai người bọn họ, xem ra câu kia mà Hoắc Lệ Thành đã hỏi anh ta: "Cô ấy là nhà thiết kế mới?" chỉ là vỏ bọc mà thôi!
Nhưng Trần Sa Sa này hoàn toàn ngu ngốc rồi, nhìn người đàn ông yêu tinh trong xe thể thao cao cấp như vậy, trong lòng như có một vạn con thảo nê mã chạy qua!
Đây là tình huống gì vậy? Trần Sa Sa luôn cảm thấy mình đã rơi vào trong một cái bẫy?