Trần Sa Sa lo lắng rằng Nhạc Lâm sẽ làm cô xấu hổ trước mặt rất nhiều người trong công ty, hoặc nói điều gì đó xấu xa, vậy thì sau này công việc của cô chắc chắn sẽ rất tồi tệ. Tuy nhiên, hiện tại Trần Sa Sa không lo lắng vì không tìm được một công việc tốt. Nhưng ở thành phố B, ‘Thiên sứ tân nương’ là một trong những công ty đi đầu trong ngành. Nếu danh tiếng của cô bị mất uy tín, sau này sẽ không có công ty nào thuê cô!
Trần Sa Sa nhắc Nhạc Lâm về những gì cô đang làm, vì vậy bà ta dù muốn nổi giận cũng không được.
“Mấy giờ cô tan ca?” Nhạc Lâm lạnh lùng hỏi, trong ánh mắt và nét mặt hiện lên sự kìm nén tức giận vô cùng.
Trần Sa Sa nhìn lên màn hình lớn phía sau quầy lễ tân: "Sắp rồi, chỉ còn vài phút nữa, dì dẫn mấy dì khác ngồi ở khu vực giải trí ở sảnh dưới một lát. Cháu sẽ nói chuyện với lãnh đạo và lập tức đi xuống lầu."
Nhìn Nhạc Lâm tức giận dẫn mấy bà khác đi vào thang máy rồi đi xuống lầu.
Cô gái nhỏ vừa truyền miệng nói: "Sa Sa lão sư, lão sư không sao chứ?"
Trần Sa Sa mới thu hồi ánh mắt nhìn thang máy, cong môi cười lắc đầu: "Không sao, cám ơn!"
Trần Sa Sa lo lắng về việc phải tăng ca nên vội vàng hỏi người giám đốc rằng hôm nay cô có thể không tăng ca không, người giám đốc nói với cô rằng cô không thể rời đi. Tối nay tất cả mọi người trong bộ phận phải làm tiệc chúc mừng người mới đến. Sau bữa tối, mọi người đi hát karaoke để thư giãn.
Trần Sa Sa càng thêm khó xử, cắn môi dưới nói: "Giám đốc, tôi có thể không tham gia được không, tôi, có người nhà đến thăm, đang đợi ở dưới lầu ~"
Giám đốc thường ngày đối xử với Trần Sa Sa rất tốt, cau mày không hài lòng: "Tôi e rằng sẽ không được. Tối nay sếp lớn của chúng ta cũng sẽ tham gia, đặc biệt là có một vài người mới đến. Không phải là tôi không muốn để cho cô nghỉ ~ "
Lúc này, điện thoại di động trong tay Trần Sa Sa đột vang lên, Trần Sa Sa tinh thần căng thẳng, chắc là Nhạc Lâm nóng lòng nên đã gọi điện thoại!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5622-quan-den-tuong-chan-nuoc-den-dat-ngan.html.]
Cô nhìn số điện thoại trên màn hình, trong lòng thầm thở dài, là cuộc gọi của Đường Thần.
Đối với biểu hiện hiện tại của Trần Sa Sa, giám đốc xua tay nói: "Được rồi, cô đi nghe điện thoại đi! Dù sao tôi cũng đã truyền đạt ý của tôi rồi, đi hay không đi, cô nên tự mình cân nhắc. Nghĩ xem cái nào quan trọng hơn, dù sao thì cô vẫn đang trong gian đoạn thử việc."
Trần Sa Sa cảm ơn người giám đốc và trả lời cuộc gọi của Đường Thần.
Đường Thần ở đầu day bên kia có vẻ đặc biệt lo lắng: "Tại sao giờ mới nghe điện thoại?"
“Lúc nãy đang xin nghỉ phép từ giám đốc.” Trần Sa Sa nói một cách rối rắm.
Tất nhiên Đường Thần biết rằng Nhạc Lâm đã ngồi ở sảnh tầng một của "Thiên sứ tân nương".
"Sa Sa, đừng sợ bà ấy, anh sẽ tới đấy nhanh thôi, chỉ vài giờ nữa thôi."
Trần Sa Sa nhíu mày, anh vội vàng chạy tới đây, cứ như thế này thì rốt cuộc lúc nào anh mới trở thành một người đứung đầu một tập đoàn lớn?
Trần Sa Sa nhíu mày: "Anh không cần tới đâu, em có thể tự mình ứng phó được. Bây giờ Thịnh Đường đang có rất nhiều chuyện cần anh phải xử lý, anh là người đứng đầu, anh bỏ mặc mọi chuyện để chạy tới đây như vậy, ngoại trừ đổ thêm dầu vào lửa anh không thể giúp ích được gì hơn đâu.”
Trên đường đến sân bay Hải Thành, Đường Thần suy nghĩ một chút: "Em định đối phó với bà ấy như thế nào? Khi bà ấy cứng rắn lên thì chuyện gì bà ấy cũng có thể làm được."
Mê Truyện Dịch
"Không sao, em có cách của mình. Vừa rồi bà ấy đến công ty, bị em thuyết phục vài câu, sau đó đi xuống lầu rồi. Không sao, tốt nhất anh không nên đi đến đây."