(*) Quân đến tướng chặn, nước đến đất ngăn: Binh lai tướng đáng, thủy lai thổ yểm – 兵来将挡,水来土掩 (quân đến tướng chặn, nước đến đất ngăn) nghĩa là bất kể đối phương sử dụng thủ đoạn nào, đểu linh hoạt có biện pháp tương ứng để đối phó.
Tin tức của Nhạc Lâm thực sự thần thông quảng đại, bà ta đã đưa mọi người trực tiếp đến công ty nơi Trần Sa Sa làm việc.
Lần này Trần Sa Sa nộp đơn vào một công ty thiết kế áo cưới nhỏ, nghĩ rằng công ty nhỏ nên bớt căng thẳng hơn, cô không phải làm việc quá sức để có thời gian tìm mặt dây chuyền, nhưng có quỷ mới biết rằng, cô mới vào làm việc vài ngày mới biết, đâu phải là công ty nhỏ đâu, vốn dĩ là công ty đồ cưới, áo cưới và lễ phục lớn nhất thành phố B, công ty thiết kế áo cưới mà cô ấy ứng tuyển chỉ là phần nổi của tảng băng chìm của công ty đó.
Tại quầy lễ tân của công ty thiết kế áo cưới "Thiên sứ tân nương", một số cô gái lễ tân xinh đẹp đang cúi đầu, bận rộn với việc đối chiếu thông tin, đến giờ tan sở, họ phải đứng lại chào tạm biệt lãnh đạo.
Đột nhiên, cửa thang máy mở ra, vài người phụ nữ dữ tợn đi ra từ cửa.
"Thưa bà, bà cần gì? Có cần mấy người dẫn bà vào xem váy cưới không, hay là tự mình tư vấn ..." Cô gái nhỏ ở quầy lễ tân cười chuyên nghiệp, ngọt ngào hỏi.
Nhưng Nhạc Lâm không phải là giống như một bà nội trợ bình thường, mà bà ta đã cùng với Đường Gia Thành trải qua bao nhiêu sóng gió, những người đã từng trải qua sóng to gió lớn, cho nên cơn tức giận vừa rồi đã được kìm hãm lại, nhìn vào nụ cười ngọt ngào của cô gái ở quầy lễ tân nên không tức giận nữa, ngay lập tức bà ta đã có một đối sách đối phó rất tốt.
“Xin chào cô gái, tôi đến đây để tìm người, Trần Sa Sa, cô có quen không?” Nhạc Lâm ân cần hỏi, nhìn vào đôi mắt ngây thơ của cô gái nhỏ, thật đáng yêu.
"Ồ? Sa Sa là nhà thiết kế? Biết ạ, đương nhiên là biết ạ... Ngài là…?”Cô gái nhỏ phải hỏi lại rõ ràng!
Nhạc Lâm cười nói: "Tôi là dì của cô ấy, làm phiền cô đi vào trong mời cô ấy đi ra đây, cứ nói có một bà lão tên là Nhạc Lâm tìm cô ấy, thì cô ấy sẽ biết. Cám ơn cô gái!"
Cô gái nhỏ vui vẻ đi tới bộ phận thiết kế, đứng ở cửa nhỏ giọng hét lên: "Cô Sa Sa, có người đang đứng ở cửa tìm cô."
Trần Sa Sa ngẩng đầu: “Tìm tôi sao?” Điều đầu tiên cô nghĩ tới là Triệu Tử Khanh, nếu không ở thành phố B này có ai tìm cô cơ chứ, từ khi đến thành phố này cũng rất lâu rồi, cô đã mất liên lạc với rất nhiều người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5621-quan-den-tuong-chan-nuoc-den-dat-ngan.html.]
Mê Truyện Dịch
Cô gái nhỏ gật đầu, hiện tại cảm thấy có chút nghi ngờ với những người đứng ở cửa?
Tất cả đều là những bà lão năm mươi, tìm kiếm Trần Sa Sa, một người đã nhiều tuổi như vậy, thật sự khiến người ta cảm thấy khó tin?
Tuy nhiên, cô gái nhỏ gật đầu và trong lòng thầm cảm thông với Trần Sa Sa, mong nhà thiết kế mới này sẽ không gặp rắc rối!
"Đúng vậy, họ đang tìm cô, ồ phải rồi, là một bà lão, bà ấy nói..."
Nghe được từ bà lão, Trần Sa Sa lập tức đứng lên, trong lòng có chút lâng lâng, bà lão? Tìm cô ấy?
Ngay khi Trần Sa Sa rời khỏi phòng thiết kế, cô gái nhỏ giọng nói với cô: "Bà lão nói, bà ấy tên là Nhạc Lâm ~"
Trần Sa Sa đột nhiên cảm thấy chóng mặt ...
Tại quầy lễ tân của "Thiên sứ tân nương", những cô gái trẻ khác đang đối phó với mấy bà già sắc mặt không tốt lắm để tránh phiền phức, dù sao thì phòng tiếp tân bên trong vẫn đang tiếp vài vị khách hàng cao cấp!
Trần Sa Sa mới vào làm việc trong công ty được hai tuần, nhưng cô thuộc dạng dễ mến, nên mọi người trong công ty rất thích kết bạn với người mới như cô.
Từ xa, một cô gái trẻ ở quầy lễ tân nhìn Trần Sa Sa: "Sa Sa lão sư, người dì này có phải là người nhà của cô không? Thấy mọi người nói có vẻ rất tốt, cảm giác rất quen thuộc?"
“Bà ấy là mẹ một người bạn của tôi.” Trần Sa Sa im lặng, nhìn Nhạc Lâm cười: “Dì à, sao Dì lại ở đây? Sao dì không nói trước, tan ca con sẽ tới đón dì, dì bận rội như vậy còn đến công ty tìm con.” Cô chỉ có thể được giả bộ như vậy, nếu không thì phải làm sao đây.