Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 560:1 Người tốt sống không lâu, tai họa lưu ngàn năm.

Cập nhật lúc: 2025-06-30 07:15:44
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trình Thiên Vũ đọc xong email liền lập tức gọi điện qua cho Hoắc Lệ Hành: “Hoắc Lệ Hành, anh là đang có thành ý giúp người khác làm việc hay sao? Gửi tin tức mà không đầu không đuôi thế này thì sao người ta biết làm cái gì chứ?”

Hoắc Lệ Hành lại rất súc tích: “Tin tức tới đó là hết, không còn gì hơn nữa. Còn về lai lịch của người con gái đó, không ai có thể nói rõ cả. Mười sáu năm trước, cô nhi viện đó đã bị dỡ bỏ rồi, bây giờ, nơi đó là một nhà trẻ tư nhân. Mấy người lớn tuổi từng làm việc trong cô nhi viện đó đều lần lượt qua đời cả rồi, trước khi chỗ đó bị di dời và phá bỏ thì lũ trẻ ở đó cũng được nhận nuôi hết cả, mà duy nhất có một mình Trần Sa Sa là không rõ lai lịch. Mười năm trước, đôi vợ chồng già nhận nuôi cô ấy cũng đã qua đời được hai năm rồi, chỉ để lại một người con trai bị nhốt trong trại giam mà thôi. Anh nghĩ tôi là thần tiên à, sao tôi có thể tùy tiện bịa ra một câu chuyện về xuất thân của cô ấy rồi đưa cho cậu được!”

Trình Thiên Vũ cảm thấy thất vọng, ở Hải Thành vẫn còn một đống công việc chờ anh ta xử lý, nhưng bản thân anh ta lại bỏ mặc tất cả rồi chạy đến thành phố B này. Mấy ngày nay, anh ta cũng không dám liên lạc với Trần Sa Sa, chỉ có một lần duy nhất anh ta gọi cho cô, nói rõ ràng là anh ta đã trở về Hải Thành rồi.

Nhưng mà ông bà của anh ta đều không sống được bao lâu, còn cha của anh ta, sau khi sự việc kia bị bại lộ, ông ấy cảm thấy không thể nào nói chuyện được với con trai nữa rồi. Chính vì vậy ông ấy mới muốn tìm lại đứa con gái kia, để cho tâm hồn của ông ấy có thể an ủi được phần nào.

Tuy rằng hai mươi sáu năm trước, Trình Thiên Vũ cũng chỉ là một đứa trẻ mới có sáu bảy tuổi. Anh ta hoàn toàn không biết được sau khi mẹ để anh ta bế đứa bé gái kia chạy đi, thì bên trong tòa nhà lại bùng lên một ngọn lửa lớn như vậy. Anh ta sợ hãi đưa đứa bé gái vẫn còn khóc oa oa trong tay cho một người lớn tuổi đứng xem trên đường, nếu như anh ta nhớ không lầm thì người lớn tuổi đó là một bác gái lao công thì phải!

Đợi đến khi anh ta gặp lại được mẹ của mình, mẹ của anh ta đã đứng bình an giữa đám người, khóe môi cong lên tạo thành một nụ cười. Bà ta xoay người kéo anh ta ra khỏi chỗ đám lửa lớn và hỏi anh ta bé gái nhỏ đâu rồi?

Anh ta nói với mẹ rằng, sau khi anh ta nhìn thấy đám lửa bùng lên, trong lòng nghĩ rằng mẹ còn chưa ra ngoài, thế là anh ta giao em gái nhỏ kia cho một bác lao công lớn tuổi giữ giúp. Lúc đó, Trình Thiên Vũ liền gấp gáp kéo mẹ đi tìm lại em gái, nhưng mẹ anh ta lại nghiêm túc cảnh cáo anh ta, nói anh ta hãy quên chuyện này đi, cứ coi như từ trước đến nay anh ta chưa từng nhìn thấy em gái nhỏ nào cả!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5601-nguoi-tot-song-khong-lau-tai-hoa-luu-ngan-nam.html.]

Sau đó, phía bên cảnh sát và bên chữa cháy cũng nhanh chóng đến hiện trường phong tỏa mọi thứ lại. Mẹ anh ta cũng không cho anh ta nói chuyện này cho bất cứ ai biết, mà lúc đó anh ta cũng chỉ còn rất nhỏ, mẹ nói sao anh ta liền nghe theo như vậy. Cho nên, sau khi về nhà, anh ta liền không hé răng nói chuyện này với bất kì ai, nhưng cũng từ đó mà tính cách của anh ta thay đổi rất nhiều.

Hai bên im lặng một hồi lâu, cuối cùng, Trình Thiên Vũ cất tiếng hỏi: “Hoắc Lệ Hành, anh nói tôi nghe một ít thông tin về bác sĩ Bạch ở phòng khám trung y nhà anh đi, càng chi tiết càng tốt. Tôi chỉ biết bà ta là bác sĩ thăm khám cho phòng khám nhà anh mà thôi, cũng không phải……”

“Cậu chỉ nói đúng một nửa thôi, bà ta ngoại trừ là bác sĩ thăm khám hàng đầu cho phòng khám trung y nhà tôi, thì bà ta còn là người tình nhỏ của ông già nhà tôi nữa.”

Cùng một cách gọi nhưng khi nó phát ra từ miệng của Hoắc Lệ Hành thì lại khác hẳn, làm cho Trình Thiên Vũ nghe mà rợn cả người. Này cũng khó trách được, ai bảo anh ta có việc cần nhờ Hoắc Lệ Hành cơ chứ, thế nên chịu thôi!

Trình Thiên Vũ cũng chóng cả mặt trước lời nói của Hoắc Lệ Hành, tai họa như anh ta cũng làm không ít chuyện xấu hơn so với Trình Thiên Vũ, nhưng anh ta như thế nào lại có thể sống vui vẻ, có thể hô mưa gọi gió được vậy đâu! Ông trời thật đúng là không có mắt mà!

Mê Truyện Dịch

Đúng là, người tốt sống không lâu, tai họa lưu ngàn năm!

Trình Thiên Vũ biết rõ là Hoắc Lệ Hành đang làm khó anh ta, anh ta nhờ Hoắc Lệ Hành điều tra Trần Sa Sa, anh ta hành động rất nhanh lẹ. Nhưng đến phiên cái bà bác sĩ Bạch kia, ông nội này căn bản không có ý định muốn giúp anh ta chút nào!

Loading...