“Ha ha~ Bé thỏ con ngày càng đáng yêu quá nha! Tin mật báo của Triệu Tử Khanh quả không sai.” Đường Thần cũng không dấu giếm gì nữa.
Trần Sa Sa liếc nhìn về người nào đó đang ngồi ngoài ban công: “Nhưng mà, em thấy cô ấy vẫn đang ngồi đánh máy miệt mài, sao cô ấy có thể liên lạc được với anh chứ?”
Đường Thần nhìn qua đồng hồ: “Lẽ nào em không biết đến ứng dụng Wechat sao?”
Trần Sa Sa trợn mắt lên: “Không phải anh nói anh không bao giờ chơi Wechat và QQ* sao? Mọi công việc anh đều dùng một chiếc điện thoại giải quyết là được mà!”
*Wechat và QQ: hai ứng dụng lớn của Trung Quốc, như Zalo của mình vậy.
Đường Thần cong khóe môi lên, anh nở một nụ cười: “Cái này còn không phải là vì con thỏ nhỏ em sao, tam thiếu gia anh cảm thấy đánh chữ rất phiền phức, thế là trực tiếp gọi cho em luôn!” Người nào đó còn nghĩ thầm trong lòng, cô ngốc này không phải ép anh nói ra câu yêu cô cho bằng được đó chứ, nhưng mà mấy câu đó nói nhiều cũng không tốt đâu.
Khóe môi Trần Sa Sa cong lên: “Vậy anh có Wechat và QQ từ khi nào vậy? Sao em lại không biết chuyện đó!”
Mê Truyện Dịch
Nghe được giọng của cô, tâm trạng của Đường Thần cũng tốt hơn rất nhiều, mắt nhìn thấy sắp đến giờ hẹn với đối tác nước ngoài, trợ lý đều chờ sẵn ở ngoài cửa, cho nên người nào đó đành lên tiếng: “Nói Triệu Tử Khanh cho em biết, em mau đi ăn cái gì đó rồi theo Tiểu Vũ xem nhà một chút. Anh sắp phải đi gặp khách hàng rồi, là một cô gái người nước ngoài, nghe nói là rất xinh đẹp.”
Người nào đó vừa khen người ta, vừa nở một nụ cười mang theo ý khoe khoang!
Trần Sa Sa mím môi lại: “Phải không đó? Vậy anh mau đi đi! Em cũng rời giường đây!” Nói xong, Trần Sa Sa như nghĩ đến cái gì đó: “A, đợi một chút, em xin anh mấy giây.”
Đường Thần: “Ừm, em nói đi.” Anh vừa nói vừa bước đi, ra khỏi văn phòng của mình, theo sau anh có trợ lý đặc biệt Mạc Thành.
Trần Sa Sa: “Hôm nay em đi làm một số chuyện riêng của mình trước, sau đó mới đi xem nhà có được không?”
“Việc tư gì vậy? Em muốn về nhà sao? Không phải em nói nhà em không còn ai nữa hay sao? Hay là muốn đi gặp Tổng giám đốc Trình? Nhưng mà, anh nói cho em biết, đừng đi gặp Tổng giám đốc Trình nữa, tình trạng hiện tại của anh ta tương đối đặc biệt và phức tạp, nếu có thể không gặp thì cũng không cần phải gặp nữa, em hiểu không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5581-di-tham-tran-ham.html.]
Trần Sa Sa buồn bực, sao chuyện gì ở đây anh cũng biết hết vậy, cả chuyện của Trình Thiên Vũ ở đây anh cũng biết nữa sao? Không phải Trình Thiên Vũ đã rời khỏi thành phố B rồi hay sao?
“Không phải mấy chuyện đó, em, em đi thăm anh trai của em một chút, em có chuyện muốn hỏi anh ta. Dù gì thì anh cũng có nhiều mật báo như vậy, em cũng chạy không thoát, nói cho anh biết cũng không sao.” Trần Sa Sa nói với giọng tủi thân.
Đường Thần trề môi ra một chút: “Đoán chắc là em cũng không dám chạy lung tung, nếu không anh sẽ đánh gãy chân của em.”
Trần Sa Sa lè lưỡi: “Vậy là anh đồng ý với em rồi đó nha!”
Đường Thần: “Không đồng ý thì em lại hờn dỗi với anh, anh còn có thể làm gì khác nữa sao?”
“Em không có hờn dỗi vô lý, là anh bắt nạt em trước.”
Đường Thần cười xấu xa: “Được lắm, chờ anh giải quyết xong hết mọi chuyện ở đây đi, anh sẽ cho em biết cái gì gọi là bắt nạt thật sự! Em chờ đó!”
Trần Sa Sa cuối ùng cũng thắng anh được một ván, trong lòng cũng dễ chịu hơn rất nhiều: “Thôi bỏ đi! Em cúp máy đây, mau đi hẹn hò với cô gái nước ngoài của anh đi.”
Đường Thần nhíu mày: “Là bàn công việc, không phải hẹn hò.”
“Rồi, anh đi đi.”
Bên này, sau khi Triệu Tử Khanh gửi bản thảo đi, cô ấy cười tủm tỉm, chạy đến trước mặt Trần Sa Sa mới rửa mặt xong, dùng thân thể cọ cọ vào Trần Sa sa đang không phản ứng gì với cô ấy: “Đừng có lạnh lùng như vậy chứ ~ Mình có chuyện này muốn bàn bạc lại với cậu nè!”
Trần Sa Sa trừng mắt với cô tác giả mặt dày nào đó: “Cậu không cần phải bàn bạc lại với mình, cậu nên bàn bạc với ông chủ của cậu thì đúng hơn, anh ấy mới người đầu tư cho cậu.”