Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 556:1 Không phải là bị……….?!

Cập nhật lúc: 2025-06-30 07:15:25
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Sa Sa bị hành động và tiếng nói của anh làm cho ngây người ra, nhưng trong giây lát đã khôi phục lại, cô cũng tỏ ra không hề yếu thế, nhìn thẳng vào con ngươi đỏ tươi của anh, nở một nụ cười lạnh: “Thế nào? Anh là đang chột dạ đó sao? Anh có dám nói là vì anh thích em, yêu em, nên mới muốn ở bên cạnh em hay không? Anh dám nói như vậy sao?”

“Ha ha~”

Đường Thần nở một nụ cười lạnh lùng, thân thể nặng nề trực tiếp đi vào…….

“A……”

Trân Sa Sa hoàn toàn không hề có chút phòng bị nào với sự tiến vào của người đàn ông, cô đau đớn hét lên một tiếng, đôi chân mày nhíu lại, hai hàng nước mắt từ từ chảy ra.

Mà Đường Thần đang đè trên người Trần Sa Sa lúc này lại nổi cơn thịnh nộ, bàn tay to lớn hung hăng giữ chặt lấy cằm cô, ép cô phải nhìn vào anh, giọng nói pha chút tức giận: “Phải, là tôi ham mê cơ thể của em đó, vậy thì đã sao chứ?”

Trong chốc lát, trái tim của Trần Sa Sa như rơi xuống đáy vực, ngay cả nước mắt cũng ngưng đọng lại nơi khóe mắt, trái tim cô đang rỉ máu, nhưng người đàn ông trên người cô lại không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả, ngược lại anh chỉ đang muốn phát tiết cho thỏa mãn bản thân mình mà thôi…….

Mãi đến khi bên ngoài vọng đến tiếng gõ cửa lần thứ N, Đường Thần mới rút ra khỏi người Trần Sa Sa. Anh rửa mặt một chút rồi mặc quần áo vào, sau đó ném một tấm thẻ ngân hàng lên chỗ cạnh gối nằm của cô: “Ngày mai ngoan ngoãn đi xem nhà đi, đừng có mà giở trò này nọ, bằng không, tôi sẽ cho mấy người bạn của em nếm trải mùi vị của địa ngục.”

Đường Thần biết rõ, bên cạnh cô không có một ai để cho anh uy h.i.ế.p được cô cả, ngoại trừ mấy người bạn thân thiết của cô, một trong số đó chính là Mạc Thành, người vẫn luôn đối đãi với cô rất tốt, anh cũng chỉ có thể lấy bọn họ ra để mà giữ chân cô lại thôi.

Đường Thần đi ra từ cửa sau, Lý Hân và Lê Minh cũng không hỏi gì nhiều, mọi động tĩnh bên trong bọn họ đều nghe thấy, dù sao thì tất cả cũng là người trưởng thành hết cả rồi!

Bọn họ chỉ cần bảo vệ ông chủ bình an trở về là được, còn về mấy chuyện đời tư cá nhân của anh, chỉ cần không ảnh hưởng đến tiền đồ của công ty và vận mệnh của mọi người thì sao cũng được.

Triệu Tử Khanh thấy đám người Đường Thần cũng đi xuống rồi liền lập tức đứng dậy, cô chuẩn bị đi lên, nhưng không thấy Trần Sa Sa đi chung với bọn họ. Hơn nữa, trên mặt Đường Thần còn trông như rất tức giận nữa, đến cả cái kính râm cũng không thể che bớt đi sự phẫn nộ của anh, Lý Hân và Lê Minh đi bên cạnh trông cũng nơm nớp lo sợ.

Triệu Tử Khanh nhanh chóng nói tạm biệt với Tôn Bằng: “Tôi lên nhà trước, có vẻ như bạn tôi có chút chuyện rồi, bữa nào liên lạc với cậu sau, tạm biệt!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5561-khong-phai-la-bi.html.]

Tôn Bằng cũng phất tay với cô: “Triệu Tử Khanh, cậu nói gọi thì nhất định phải gọi lại cho tôi đó, nếu không tôi sẽ qua ăn vạ với cậu.”

Lời chưa kịp dứt thì Triệu Tử Khanh đã lao vào thang máy như một cơn gió.

Triệu Tử Khanh hối hả mở cửa bước vào, thật sự không biết nên nói gì với tình huống của Trần Sa Sa trước mặt? Cô bây giờ đang cuộn chặt người trong chăn, đến cả đầu cũng rúc vào trong cả ổ chăn luôn.

Mà Triệu Tử Khanh nhìn vào đống tàn tích trong phòng, cô mở lớn hai mắt, sao tên Đường Thần này cầm thú quá vậy?

Anh ta đã hành hạ con người ta tới mức này rồi mà còn tức giận bỏ đi nữa?

Đây là cái quỷ gì vậy a!

Triệu Tử Khanh cứ như vậy đứng ngây ngốc ở cửa không biết nên làm thế nào cho phải?

Mê Truyện Dịch

Bên này, Trần Sa Sa cũng đã biết rằng Triệu Tử Khanh đã về rồi, nhưng với dáng vẻ hiện tại của cô, sao cô dám gặp ai chứ!

Mãi một lúc lâu sau, Triệu Tử Khanh mới tiến lại gần cái đống hỗn độn trên giường: “Sa Sa, cậu vẫn ổn chứ?”

Trần Sa Sa trong ổ chăn khẽ động một chút: “Mình không sao~” trong giọng nói mang chút gì đó buồn bã.

Sau khi Triệu Tử Khanh gọi phục vụ phòng lên dọn dẹp một chút, cô ấy đi gọi điện thoại cho bạn học cũ Tôn Bằng, người đó vậy mà vẫn còn ngồi chờ ở dưới lầu.

Triệu Tử Khanh nhíu mày lại, trong lòng có chút cảm thán, năm nay nhiều chuyện kỳ lạ quá đi!

Loading...