Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đường Thần chậm rãi nói một câu như vậy rồi trừng đôi mắt sáng quắc nhìn vào cô gái có đôi mắt to. Trong đôi mắt to tròn của cô cuộn sóng, lộ ra một dấu chấm hỏi rất lớn. Chỉ còn thiếu một câu ngạc nhiên sao anh biết được mà thôi.
Trong lòng Đường Thần đã hoàn toàn chắc chắn với phán đoán của mình. Người phụ nữ c.h.ế.t tiệt này quả nhiên có âm mưu. Mạc Thành cũng đã không còn trung thành tuyệt đối với anh nữa.
Lúc này, cả hai người đều không nói chuyện. Họ chỉ nhìn vào mắt của nhau, trong lòng có suy nghĩ riêng của mình. Mà hai người họ lại dán chặt vào nhau, nghe thấy tiếng tim đập của nhau.
Cũng may, Trần Sa Sa quả thực giống với kiểu người mà Mạc Thành nói. Cô là một cô gái cực kỳ thông minh nhưng lại giả ngu. Cho dù có trải qua việc gì thì cô cũng là người tích cực với cuộc sống. Trái phải rõ ràng trước mặt cô luôn điềm tĩnh ứng xử một cách thông minh
Mô phỏng theo lời nói của Mạc Thành rồi đặt Trần Sa Sa như vậy trong thời cổ đại khói lửa loạn lạc thì cô chính là một nữ tử kỳ ba.
Rất lâu sau, Trần Sa Sa mới rung mi: “Bây giờ tình hình cấp bách như vậy. Anh không được một mình chạy lung tung.”
Khoé môi và mặt mũi của Đường Thần đều nhuốm ý cười. Anh nhào nặn má của Trần Sa Sa. Anh ước có thể nhào nặn cô tiến nhập vào cơ thể của mình: “Vậy em có cần nghe lời của anh không? Nếu em không khiến anh bớt lo thì đương nhiên anh phải chạy lung tung khắp nơi rồi.”
Mê Truyện Dịch
Trần Sa Sa ngoan ngoãn đưa đôi môi nhỏ hôn nhẹ nhàng lên môi của Đường Thần: “Người ta vẫn luôn rất ngoan ngoãn. Là anh không nói lý lẽ đó.”
Lông mày Đường Thần nhíu lại. Cánh tay to lớn của anh giở trò xấu xa nhéo vài cái trên người cô: “Hả? Anh không nói lý lẽ. Chỗ nào không nói lý lẽ? Chỗ này hay là chỗ này? Hả?”
“Ha ha.” Trần Sa Sa bị người đó trêu chọc chỉ cười né tránh: “Anh đừng giở trò nữa. Dậy đi! Triệu Tử Khanh vẫn luôn ở dưới tầng.”
Lúc này Đường Thần mới khôi phục lại trạng thái nghiêm túc. Nhưng một giây sau, Trần Sa Sa lại bị anh ôm chặt vào trong lòng một lần nữa. Bởi vì anh ôm quả thực rất chặt, Trần Sa Sa không thở nổi: “Anh, anh ôm chặt quá. Em sắp bị bị anh ghìm c.h.ế.t rồi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5551-noi-lai-mot-lan-nua-thu-xem.html.]
Lúc này Đường Thần mới thả tay ra. Chân dài đè lên người cô, trói buộc lấy cô. Hai tay giữ mặt của cô. Anh hôn nhẹ lên mỗi nơi trên ngũ quan tinh tế của cô. Dường như chỉ cần anh thả tay ra thì cô sẽ bay đi mất. Cũng không thể tìm được loại thức ăn nào đẹp đẽ lại vừa miệng như vậy nữa.
Trần Sa Sa cũng không làm bất kỳ hành động mất tự nhiên như vùng vẫy hay đẩy ra nữa. Cô cứ ngoan ngoãn như vậy, bị anh hôn rồi lại hôn.
“Sa Sa, cho dù có xảy ra chuyện gì cũng đừng rời xa anh...” Giọng nói của Đường Thần vừa ảm đạm lại mệt mỏi.
Không biết vì sao vào khoảng khắc này trong đầu Trần Sa Sa tự nhiên nảy sinh một loại suy nghĩ. Đường Thần không phải là thích cô, yêu cô nên mới như vậy. Anh chỉ tham lam cơ thể của cô mà thôi.
Trần Sa Sa chầm chậm nhắm mắt mặc kệ cho người đàn ông hôn mình. Trong lòng cô không khỏi lạnh ngắt, không có chút hy vọng gì.
Bỗng nhiên, ở ngoài cửa vang lên hai tiếng gõ cửa: “Tổng giám đốc Đường?” Giọng nói của một người phụ nữ vang lên. Trần Sa Sa lập tức mở mắt ra nhìn về phía Đường Thần.
Bàn tay to lớn của người đàn ông tham lam tiếp tục động tác của mình: “Không sao. Là Lý Hân.”
“Hả? Thư ký Lý qua đây cùng anh?” Trần Sa Sa càng thấy bất an.
“Ừ. Cô ấy và Lê Minh cùng theo anh qua đây. Mạc Thành giữ vững trận địa. Như vậy sẽ không thu hút sự chú ý của người khác.”
Mũi của Trần Sa Sa chua chua: “Anh cần gì phải như thế? Em đáng giá tới mức khiến anh làm ra loại hành động trái với bình thường như vậy sao?”
“Đương nhiên rồi.” Tay của anh từ đầu đến cuối đều không nỡ rời xa cơ thể của Trần Sa Sa.