Mà Hoắc Lệ Hành anh ta đâu! Cùng Diệp Minh Nguyệt kết hôn được bốn năm rồi đúng chứ?
Cố An Ninh chân trước bị Hoắc Lệ Hành phủi sạch sẽ đuổi khỏi nhà, chân sau anh ta phách lối cưới vật sủng trong lòng anh ta, nhưng ông trời có mắt, khiến bọn họ không có con, đây là báo ứng của Hoặc Lệ Hành anh ta!
Trình Thiên Vũ này hừ lạnh một tiếng, càng làm cho trong lòng của Hoắc Lệ Hành không thoải mái, đang yên lành liền nhắc đến người phụ nữ ác độc thâm hiểm khó lường, hại người nào đó hiện tại trong lòng anh ta đang rất khó chịu.
Nhưng có phải chính Hoắc Lệ Hành đã bị ma sờ đầu và đá chân không, nghe xong chuyện của Cố An Ninh, tại sao anh ta lại tự hỏi cô ấy bây giờ ở đâu và cuộc sống của cô ấy ra sao?
Ừm, chắc là do người phụ nữ đáng c.h.ế.t hại Minh Nguyệt bị sẩy thai năm đó khiến Minh Nguyệt không bao giờ có thai được nữa. Trước khi anh ta giải quyết xong chuyện với cô ấy thì cô ấy đã bỏ trốn. Nếu có cơ hội bắt lại cô ấy thì nhất định nhất định phải xử c.h.ế.t cô ta, còn dám mưu sát hại đứa con của Hoắc Lệ Hành.
Nếu không phải do độc phụ Cố An Ninh đó, bây giờ con của anh và Diệp Minh Nguyệt đã gần ba tuổi rồi!
Cuối cùng, vẫn là Hoắc Lệ Hành hỏi một câu: "Anh muốn biết chuyện gì của dì Bạch?"
Trình Thiên Vũ ngồi thẳng dậy: "Tại sao bà ấy luôn che mặt?"
Hoắc Lệ Hành nhíu chặt mày: "Mặt mũi đầy vết bỏng nặng, đã trải qua mấy lần phẫu thuật, nhưng vẫn không khả quan."
Trình Thiên Vũ đang mím chặt môi, toàn thân cứng đờ, hai mắt từ từ nhắm lại.
Hoắc Lệ Hành nhàn nhạt liếc nhìn Trình Thiên Vũ: "Hôm nay anh đặt lịch với bà ấy?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5532-duong-than-toi-thanh-pho-b.html.]
Trình Thiên Vũ không thể tin được nhìn tôn thần Hoắc Lệ Hành: "Anh theo dõi tôi sao?"
Hoắc Lệ Hành tự tiện châm một điếu thuốc: "Đối với anh thì không cần đi theo, nhưng thật tình cờ là khi anh đến gặp dì Bạch, trợ lý của tôi đến đó lấy tin tức."
Trình Thiên Vũ xua tay: "Bỏ đi bỏ đi, đi theo tôi cũng không sao, đối với anh không quan trọng nữa."
Hoắc Lệ Hành lười hỏi sâu về vấn đề Trình Thiên Vũ đến gặp bác sĩ Trung y, thậm chí anh ta còn không thèm biết tại sao mình lại quan tâm đến vấn đề của Bạch Tuyết, nhẹ nhàng nói: "Anh rốt cuộc muốn điều tra người phụ nữ đó để làm gì vậy?"
Trình Thiên Vũ đã bị Hoắc Lệ Hành kéo suy nghĩ lộn xộn quay trở lại, Trình Thiên Vũ lấy điện thoại di động ra, gửi một tin nhắn cho Hoắc Lệ Hành: "Đây là thông tin mà trước mắt tôi lấy được liên quan đến người phụ nữ đó."
Hoắc Lệ Hành liếc mắt đọc tin nhắn trên điện thoại, gật đầu máy móc: "Được, mấy ngày nữa sẽ nhắn cho anh, hiện tại anh có thể đi rồi."
Ba giờ sau, chuông cửa phòng Trần Sa Sa và Triệu Tử Khanh đột ngột vang lên, Triệu Tử Khanh đang đắm chìm trong các con chữ đột nhiên ngẩng đầu nhìn Trần Sa Sa: "Cậu đi mở cửa đi."
Trần Sa Sa đặt máy tính xuống: "Sao không phải là cậu mở cửa, thật là......"
Mê Truyện Dịch
Cửa vừa mở ra, bên trong và ngoài cửa đều sửng sốt, hiển nhiên, Đường Sa Sa không lo lắng và kích động như Đường Thần.
“Tốc độ của anh cũng nhanh một cách thần kỳ rồi, mới nói có gió liền mưa rồi.” Trần Sa Sa mỉm cười xoay người né sang một bên.
Ngay sau đó, cả người bị Đường Thần nhấc lên, áp vào cửa.......