Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 552:1 Long phượng thai

Cập nhật lúc: 2025-06-30 07:15:05
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tại một cửa hàng cháo trong khu ẩm thực, Triệu Tử Khanh và Trần Sa Sa đã ăn xong cháo và chuẩn bị về khách sạn, họ đồng ý đi mua sắm vào buổi tối.

Nhưng sau vài bước, điện thoại di động của Trần Sa Sa vang lên, nhìn thấy là Mạc Thành, cô cũng không quan tâm Triệu Tử Khanh đang ở bên cạnh mình lúc này, nên trực tiếp trả lời điện thoại.

Mạc Thành thở hổn hển nói: "Sa Sa, không ổn rồi, Đường Thần mua vé đi thành phố B, đã đến sân bay rồi, không thể ngăn nổi! Rốt cuộc là cô đã làm gì vậy?"

Trần Sa Sa ngẩn người, sau đó yếu ớt nói: "Bây giờ nói gì cũng muộn rồi, anh ấy muốn tới thì không thể ngăn cản được. Bây giờ, anh phải chặn hết mọi việc lại thay anh ấy, đừng để cho mẹ anh ấy biết. Tôi và lão thái thái có một thỏa thuận."

Sau khi cúp cuộc gọi của Mạc Thành, Trần Sa Sa càng bồn chồn, sắc mặt tái nhợt, mục đích chính của cô lần này đến đây là gì?

Không phải là muốn tìm cha mẹ ruột của mình sao? Nhưng, cô ấy tra chưa?

Câu trả lời là cô cảm thấy rất bất lực và không biết bắt đầu từ đâu, bà lão đưa cô về cô nhi viện đã qua đời không lâu sau khi cô được cha nuôi đưa về nhà, nếu bà lão có thể sống được lâu thì có lẽ bà ấy sẽ không lo lắng như vậy nhanh chóng để người đưa cô đi!

Tuy nhiên, dấu hiệu duy nhất mà cô có thể tìm thấy gốc rễ của mình là vết bớt tường vi trên lưng, nhưng làm thế nào cô có thể tìm các đồ vật khác?

Tuy nhiên, còn phải đi tìm tên anh trai khốn kiếp, lời nói khi cha mẹ nuôi qua đời nói bên tai cô kia, đoán chừng còn phải đi tìm tên khốn nạn đó mà hỏi, tìm miếng ngọc hoa tường vi kia so với dựa theo vết bớt hoa tường vi trên lưng cô mà đi tìm là đáng tin hơn cả!

Người cha nuôi vào thời điểm đang hấp hối, rơi lệ trước mặt Trần Sa Sa nói với Trần Sa Sa rằng khi ông dẫn cô ra khỏi trại trẻ mồ côi, bà cụ đã đưa cho ông một sợi dây chuyền bằng ngọc bích màu đen. Mặt dây chuyền là một bông hoa tường vi trắng được chạm khắc tinh xảo, nhắc cha nuôi khi đứa con lớn lên lại đưa cho cô, loại ngọc kiểu đó không phải là có nhiều.

Nhưng cuối cùng người cha nuôi nói rằng mình bị đứa khốn nạn đó lấy đi cầm đồ lấy tiền rồi. Cha nuôi còn chưa kịp đến tiệm cầm đồ hỏi, ông đã bị tức c.h.ế.t vì những lời nói của con trai mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5521-long-phuong-thai.html.]

Những gì mà người anh trai khốn nạn nói lúc đó là: "Hỏi gì mà hỏi, mười tuổi nó đến nhà mình, đi học, ăn cơm, quần áo gì mà không phải cần tiền chứ! Nó chỉ là một mặt dây chuyền hỏng thôi mà."

Triệu Tử Khanh nhìn Trần Sa Sa không chớp mắt, nói nhỏ: Rốt cuộc là sao vậy? Cậu đừng cứ ngây ngốc như vậy được không, cậu dọa mình rồi đó."

Trần Sa Sa nhìn chằm chằm Triệu Tử Khanh: "Chẳng lẽ cậu không biết sao? Cậu rốt cuộc nói với Đường Thần cái gì rồi?"

Triệu Tử Khanh bị tiếng gầm của Trần Sa Sa làm cho choáng váng, xem ra nha đầu đáng c.h.ế.t này có thể nhìn ra được!

Nhưng mà, cô ấy chỉ nói sự thật thôi, rốt cuộc thì có vấn đề ở đâu chứ.

Mê Truyện Dịch

Trần Sa Sa nhắm mắt nói: "Xin lỗi, mình quá kích động rồi nhưng Triệu Tử Khanh này, cậu không nên thông đồng với anh ấy. Cậu không biết tình hình nghiêm trọng như thế nào đâu. Cậu như nào cũng nên tin mình mới đúng. Dù sao thì nói gì cũng đã muộn rồi. Đường Thần đã đến thành phố B rồi. Này lại bắt đầu náo nhiệt rồi~"

Triệu Tử Khanh nghe vậy hoảng sợ, lấy điện thoại di động ra xem, dù sao Trần Sa Sa cũng đã biết mọi chuyện.

Không xem không biết, xem rồi liền hoảng sợ, Đường Thần đã gửi một tin nhắn đến tài khoản wechat của Triệu Tử Khanh, ‘Trông coi cô ấy cho tốt, không được để cô ấy đi tìm kiếm thằng anh trai khốn nạn của cô ấy, tôi sẽ lập tức bay tới đó.’

"Fu*k~" Triệu Tử Khanh trong lòng tự chửi thề, có tiền đúng là thất thường.

Cùng lúc đó, Trình Thiên Vũ, người đã cải trang đến Trung y quán để xem bệnh, không thu hoạch được gì, mặt của nữ bác sĩ trung y đó che rất kĩ, căn bản anh ta nhìn không rõ, mà việc cũng xảy ra cách đây hơn hai mươi năm rồi, anh ta cũng chỉ là một đứa nhỏ nên không có ấn tượng gì với người phụ nữ đó, anh ta chỉ nhớ tới ngọn lửa to hừng hực cùng bé gái nhỏ nhắn được anh ta ôm ra ngoài rồi làm thất lạc mất.

Loading...