Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 549:1 Vụ hỏa hoạn của hai mươi sáu năm trước

Cập nhật lúc: 2025-06-30 07:14:50
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Trần Sa Sa và Triệu Tử Khanh ở bên nhau ngay cả cơ hội phiền muộn cũng không có, bên cạnh cô ấy dường như nói không hết chuyện, thỉnh thoảng cũng sẽ bị cô ấy chọc cười đến nỗi ôm bụng cười to.

Hai người cứ như vậy vô thức đã đi tới cửa của khách sạn.

Bỗng nhiên, Triệu Tử Khanh kéo Trần Sa Sa vẫn đang ôm bụng cười: "Mau nhìn đi, đây không phải là cô gái xinh đẹp mà chúng ta gặp ở phố ẩm thực sao?"

Trần Sa Sa chậm rãi đứng thẳng lưng lên, nhìn theo ánh mắt của Triệu Tử Khanh nhìn: "Ừm! Hình như đúng là cô ấy!"

Nơi người đẹp đứng đang là mặt bên cây cột to hình tròn bên ngoài của quán rượu, một bên tối tăm.

Từ góc độ của Trần Sa Sa và Triệu Tử Khanh nhìn thấy, cô gái này đang dựa vào cột, môi cắn chặt, nhìn ở chỗ cách đó không xa, giống như là đang chờ người, nhưng lại nhìn thấy đang hao tổn tinh thần như vậy!

"Tại sao trên thế giới này lại có nhiều cô gái bị tổn thương tinh thần như vậy? Lẽ nào thật sự có định luật hấp dẫn sao?" Trần Sa Sa nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.

Triệu Tử Khanh ngửa đầu lên nhìn trời: "Có lẽ vậy! Cậu nhìn xem cậu chỉ có một người bạn như tớ, còn giống với cậu, không có đàn ông bằng lòng cưới cô gái lớn tuổi, làm sao đây?"

Trần Sa Sa trừng mắt nhìn Triệu Tử Khanh lên cơn điên: "Đi thôi, cậu không phải là không lấy được chồng sao, chỉ có thể nói là không muốn sống vô ích, không cam tâm mà thôi. Cậu cả ngày làm cái gì thực sự giống như là không theo xu hướng chung vậy."

Mê Truyện Dịch

Hai cô gái lằng nhà lằng nhằng chuẩn bị đi về phía cửa chính của quán rượu, bỗng nhiên Trần Sa Sa dừng bước, nhìn người đàn ông ở bậc thang hai mắt trợn to!

"Cậu sao vậy?" Triệu Tử Khanh phát hiện Trần Sa Sa khác lạ trách cứ một câu.

"Xuỵt!"

Trần Sa Sa ngón tay trỏ để trên miệng ra hiệu chỉ cấm nói, Triệu Tử Khanh cũng là thức thời ngậm miệng lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5491-vu-hoa-hoan-cua-hai-muoi-sau-nam-truoc.html.]

Trần Sa Sa kéo Triệu Tử Khanh ẩn ở bên trong góc khuất ánh sáng.

Người đàn ông vội vã bước từ trên chiếc xe sang xuống không phải người khác, mà chính là Lư Thiếu Hoa người hôm nay đã cứu Trần Sa Sa.

"Thiếu Hoa, làm phiền anh rồi." Cô gái nhìn thấy Lư Thiếu Hoa vội vã đi xuống mỉm cười nói.

Lư Thiếu Hoa thay đổi bệnh lưu manh lúc ban ngày, nhìn cô gái trước mặt: "Không phiền gì cả. Trở về rồi tại sao không về nhà?"

Cô gái khẽ lắc đầu: "Anh biết rõ là cái nhà đó không thể về nữa rồi còn hỏi tôi, không phải là phí lời sao." Cô gái đưa tay ra: "Đồ lấy chưa?"

Lư Thiếu Hoa mím môi thật chặt, đáy lòng thở phào, chớp mắt, chậm rãi mở miệng nói: "Đương nhiên là mang đến rồi, nếu như không phải món đồ này, chắc cả đời này cũng không nhìn thấy cô rồi."

Cô gái lông mi hơi run rẩy: "Không nghiêm trọng như vậy, sau này, chúng ta sẽ có cơ hội gặp mặt. Đồ đưa cho tôi đi."

Lư Thiếu Hoa từ trong túi quần lấy ra một quyển sổ chậm rãi đưa tới trước mặt cô gái kỳ ảo: "An An?"

Cô gái bị gọi là An An đưa tay ra nhận lấy một quyển sổ, lật xem vài tờ sau đó nhét vào trong túi xách, ngước mắt: "Cảm ơn anh, Thiếu Hoa."

Lư Thiếu Hoa cau mày lại: "Khi nào đi vậy? Tôi tiễn cô."

"Không cần đâu, tôi ở khách sạn này một đêm thôi, sáng sớm ngày mai đi xe bus ở cổng đến sân bay, máy bay tám giờ cất cánh."

Lư Thiếu Hoa lấy điện thoại ra: "An An, cho tôi số điện thoại, tôi thề sẽ không nói với bất kỳ người nào về thông tin của cô, sẽ không nói chuyện với anh ấy."

An An mím môi cười to, lắc đầu: "Thiếu Hoa, tôi không lo lắng anh nói cho ai, cho dù anh ta biết thì làm sao? Anh cũng hiểu rõ, tôi là bị anh ta đuổi đi, cho nên biết thì có liên quan gì chứ, tôi chỉ không muốn bất kỳ người nào ở thành phố này có bất kỳ quan hệ gì với tôi bao gồm cả anh. Mà hôm nay, tôi là hết cách rồi chỉ có thể tìm anh thôi cho nên không cần làm khó tôi, được không?"

Loading...