Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 548:1 Anh thật sẽ không phải cái kia có vấn đề gì chứ

Cập nhật lúc: 2025-06-30 07:14:46
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khu phố ẩm thực 'An thượng phường' cách không xa khách sạn của Trần Sa Sa ở, cách mấy con phố mà thôi.

Thấy Trần Sa Sa sau khi cúp điện thoại ngồi ngẩn ngơ ở ghế, muốn nói cô ấy không sao quả thực chính là trợn tròn mắt nói dối.

"Sa Sa, mau tới đây." Triệu Tử Khanh vẫy tay với Trần Sa Sa, cô ấy đang cầm không rời chiếc camera, lúc nào nhìn thấy cô ấy cũng là cảm xúc mãnh liệt tỏa ra xung quanh như vậy, luôn tràn đầy năng lượng.

Trần Sa Sa đứng dậy đi tới gần Triệu Tử Khanh và An Noãn Noãn, Triệu Tử Khanh liền chụp nhanh ấn máy ảnh kêu "Tách, tách" liên tiếp, ánh sáng khiến Trần Sa Sa đưa tay lên che mắt: "Ôi dời ơi, Triệu Tử Khanh cậu chụp tớ làm gì chứ, đừng chụp nữa. Mắt đã bị cậu chụp cho mù rồi..."

An Noãn Noãn túm lấy cổ áo của Triệu Tử Khanh: "Được rồi đó, cậu làm mù mắt của Sa Sa sẽ có người muốn mạng già của cậu đó."

Triệu Tử Khanh ánh mắt ghét bỏ trừng mắt An Noãn Noãn: "Cậu rốt cuộc là có biết nói lời dễ nghe không vậy? Cái gì mà mạng già, tại sao còn thêm gì từ già, hừm."

"Ha Ha"

Trần Sa Sa nhìn thấy Triệu Tử Khanh như vậy hai cười đến rung lên nói: "Hai người đã ăn no chưa? Cũng không còn sớm nữa, à đúng rồi, hai cậu ở khách sạn nào?"

Triệu Tử Khanh nói: "Mình và An Noãn Noãn cùng người đàn ông của cậu ấy ở Uy Tư Đinh."

Mê Truyện Dịch

"Oa, các cậu ở chỗ cao cấp quá, khách sạn tớ ở cách đây cũng rất gần, tuy rằng không phải Uy Tư Đinh, thế nhưng cũng không quá kém. Triệu Tử Khanh hay là cậu cũng đừng làm kỳ đà cản mũi nữa, đi theo tớ đi! Không lấy cậu tiền thuê phòng."

Triệu Tử Khanh nghi ngờ: "Cậu mất ví đã không nói, ngay đến cả túi xách cũng có thể mất, cậu còn không thấy ngại nói không lấy tiền khách sạn của tớ, cậu là lừa tớ đi trả tiền phòng đúng chứ? Nghĩ tốt ha!"

"Tớ xin, tớ đã trả tiền phòng khách sạn một tuần rồi được không, còn nữa, tớ còn mượn Trình Thiên Vũ mười mấy nghìn tệ nữa! Ai cần cậu trả tiền chứ, không đi thì thôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5481-anh-that-se-khong-phai-cai-kia-co-van-de-gi-chu.html.]

Triệu Tử Khanh lúc này lại kề vai ôm lấy vai của Trần Sa Sa: "Thật không? Vậy khách sạn cậu ở môi trường thế nào?"

Trần Sa Sa chỉ vào tóa tháp sáng đèn cách đó không xa: "Kia, chính là tòa nhà đó, nhìn thấy không? Có thể kém một chút so với Uy Tư Đinh, thế nhưng tớ ở tầng cao nhất, tầm nhìn rất tốt, có một ban công nhìn toàn cảnh bên ngoài, rất đẹp."

"Woa, vậy tớ đi, ngồi ở ban công ngoài trời gõ chữ thì đúng thực rất có linh cảm rồi. À, đúng rồi, cô gái nhỏ Sa Sa, khách sạn của cậu ở bao nhiêu tiền một ngày vậy?"

"800." Trần Sa Sa trả lời.

"Cậu nhiều tiền vậy! Tớ một mình đi du lịch, cũng không ở khách sạn nào quá 600!"

Triệu Tử Khanh này lại kéo Trần Sa Sa đi để giảng giải cho cô ấy lịch sử nhân văn, phong cảnh hữu tình của thành phố B, nói tốt đẹp là cô ấy sáng tác cần tài liệu sống, thực ra là muốn Trần Sa Sa vui mà thôi.

An Noãn Noãn cũng xúi giục nói: "Chính vậy đó, tớ đến đây mấy lần rồi, không biết cái gì cả."

Trần Sa Sa lườm hai người này khinh thường nói: "Được rồi, không cần nói dễ nghe như vậy, thực sự muốn nghe, hai người sớm đã đi tìm một hướng dẫn du lịch đến nói rồi. Có điều, tớ vẫn là có thể nói chuyện với hai người về thành phố B xinh đẹp!"

Trần Sa Sa nói, 'An Thượng Phường' là phố cổ cuối thời Minh đầu thời Thanh được bảo tồn hoàn chỉnh nhất, đương nhiên đồ ăn vặt ở đây không chỉ có các món đặc sắc của thành phố B, mà còn hội tụ của mấy huyện xung quanh thành phố B, thậm chí có cả vùng nông thôn.

Triệu Tử Thanh thực là nghe rất chăm chú, ngay đến cả máy ảnh cũng đều vứt cho An Noãn Noãn, còn bản thân chăm chú nghe Trần Sa Sa nói.

An Noãn Noãn vẫn luôn ở bên cạnh vừa nghe Trần Sa Sa nói vừa lật xem ảnh trong máy ảnh của Triệu Tử Khanh.

Loading...