Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 544:1 Ở nơi đất khách quê người gặp được bạn cũ.

Cập nhật lúc: 2025-06-30 07:14:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hơi thở của Trình Thiên Vũ đã có chút bất ổn, hai tay nắm chặt thành nắm đấm, anh ta muốn biết nhiều điều hơn từ cô nhưng lại không thể mở miệng nói năng gì. Anh ta luôn cảm thấy trong lòng mình như có hai tiếng nói. Một là đang nói, cô chính là em gái của anh ta, Vi Vi, người đã bị chính tay anh ta đưa ra ngoài và bị mất tích năm đó. Nhưng có một giọng nói khác nói, không, cô ấy không phải...

Tài xế lái xe chậm rãi, hai người ngồi ở ghế sau xe như muốn nín thở.

Cho đến khi Trần Sa Sa thản nhiên nói: "Dừng lại một chút trước tòa nhà đang xây dựng phía trước, cảm ơn!"

Khi chiếc xe dừng lại, Trần Sa Sa không xuống xe mà chỉ lặng lẽ quan sát mọi thứ bên ngoài.

“Có muốn đi xuống xem một chút không?” Trình Thiên Vũ cuối cùng cũng điều chỉnh được tâm trạng, trầm giọng hỏi.

Trần Sa Sa lắc đầu: "Không, không còn ai ở nhà nữa. Sân cũ của nhà tôi đã bị phá bỏ, ngay ở đây là nơi họ đang xây dựng một tòa nhà mới."

Trình Thiên Vũ nhướng mày: "Vậy thì em cũng nên xuống xe hỏi chút đi. Phá dỡ nhà cũ kiểu này cần có sự đồng ý của chủ nhân từng hộ và tiền tái định cư, chẳng lẽ em..."

Trần Sa Sa bình tĩnh nói: "Em là một đứa trẻ mồ côi, đây là nhà của cha mẹ nuôi của em. Em chỉ đến đây khi em mới mười tuổi. Cha mẹ nuôi em đã không còn ở đó, có anh trai và chị dâu, nhưng họ cũng không tốt. Lần cuối cùng tôi biết là tin tức họ đang ở trại lao động cải tạo, tôi đoán là vẫn chưa được cho ra!"

Tất nhiên, Trình Thiên Vũ không thể kinh ngạc hơn nữa. Anh ta đã sớm biết rằng cô là một đứa trẻ mồ côi, hơn nữa là người ở thành phố B.

"Đi thôi!" Sau khi Trần Sa Sa nói ra câu này, cô nhìn Trình Thiên Vũ, dường như đang nhớ tới gì đó, cô hỏi: “À giám đốc Trịnh này, tranh chấp của Thịnh Đường không gây quá nhiều ảnh hưởng cho Trình thị phải không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5441-o-noi-dat-khach-que-nguoi-gap-duoc-ban-cu.html.]

Mê Truyện Dịch

Nói đến chủ đề này, bầu không khí có vẻ cải thiện hơn, Trình Thiên Vũ nhếch môi: "Không có, ngược lại đối với cả tôi và Đường Thần đều có lợi. Ha ha, có thể nói là trong cái rủi còn có cái may!"

Nghe thấy hai từ Đường Thần, Trần Sa Sa hẳn là không được tự nhiên, cô liền nhíu mày: "Vậy thì tốt rồi."

Trình Thiên Vũ luôn cảm thấy mối quan hệ giữa cô gái này và Đường Thần sẽ không suôn sẻ như vậy, nhưng anh ta cũng chưa tận mắt chứng kiến hết việc Nhạc Lâm đối xử với Trần Sa Sa. Tuy vậy, anh ta đã nghe qua không ít một số tin đồn.

Chiếc xe chạy ra khỏi phố cũ cổ kính, lên đại lộ trải nhựa rộng rãi. Tài xế cho xe chạy chầm chậm theo lời dặn của Trần Sa Sa, hướng về phố ăn vặt nổi tiếng.

Phố ẩm thực “An Thượng Phường”, một địa điểm rất đặc sắc của Thành phố B.

Người lái xe đậu xe, Trần Sa Sa dẫn Trình Thiên Vũ chen vào trong đám đông náo nhiệt và đi về phía “An Thượng Phường”.

Từ bãi đậu xe đến “An Thượng Phường” phải mất một quãng đường dài mới tới, dọc đường đều là những tòa nhà cao tầng và các cửa hàng hai bên đường mang một chút phong cách cổ xưa.

Trần Sa Sa giới thiệu với Trình Thiên Vũ: "Khu vực này là một điểm đặc trưng thu hút chính của thành phố B. Tôi nghe người ta nói rằng đây là một nơi thịnh vượng vào cuối nhà Minh và đầu triều đại nhà Thanh, vì vậy các tòa nhà kế bên xung quanh đây đến “An Thượng Phường” đều có kiến trúc mang phong cách từ cuối triều đại nhà Minh đến đầu nhà Thanh. Trình tổng có cảm thấy như được du hành thời gian không?”

Tâm trạng của Trình Thiên Vũ cũng tốt, chưa bao giờ đi dạo phố như thế này nên gật đầu nói: "Có một chút."

Trần Sa Sa tiếp tục: "Nhưng Trình tổng, tôi nói cho anh biết trước, “An thượng Phường” đều là những quầy đồ ăn vặt ven đường, có vẻ không được vệ sinh cho lắm, nhưng anh cũng đừng khó chịu, cũng đừng coi thường nó. Nếu như anh đã biết vậy rồi, bây giờ anh không cần chen chúc ở nơi dầu mỡ đó, chúng ta chỉ ăn ở nhà hàng lớn ở bên ngoài."

Loading...