Mạc Thành nhíu mày thật chặt, nhìn Trần Sa Sa thật lâu, mới nói: “Trần Sa Sa, tôi chỉ muốn nói, một cô gái như cô mà sinh ra ở thời chiến loạn, tuyệt đối sẽ là một thế hệ nữ tử kỳ ba!”
Trần Sa Sa xem thường liếc nhìn Mạc Thành: “Anh cứ trực tiếp gửi mấy lời mắng chửi người kia khích lệ cho tôi là được rồi, sau đó thưởng cho tôi danh xưng “Kỹ nữ thánh mẫu” hay “Kỹ nữ tâm cơ” gì đó, rốt cuộc là tôi sinh ra ở thời đại này.”
Mạc Thành lại rút ra một điếu thuốc cho bản thân, hít mây nhả khói xong, trong màn sương khói lượn lờ, nhìn về phía Trần Sa Sa đối diện: “Có thể. Nhưng đợi thêm mấy ngày nữa mới được.”
Trần Sa Sa gật đầu: “Tôi cũng không phải muốn anh rời đi công ty ngay, rời khỏi anh ấy, như vậy ngược lại có vẻ không đủ chân thật. Mấy hôm nay, tôi cũng không có chuyện gì để làm, dù sao không thể trở lại Trình thị bên đó, cũng không muốn trở lại, mấy ngày nay trước tiên trở về quê ở thành phố B đã, thời gian sau đó để cùng anh yêu đương, cho dù làm trò trước mặt Đường Thần, anh có thể chịu được áp lực đó sao?”
Mạc Thành xoa xoa giữa mày: “Không có việc gì, cùng lắm thì bị Đường tổng đánh một trận thôi.” Dứt lời, anh ta nhìn về cô gái phía đối diện: “Tuy nhiên, vạn nhất ngày nào đó cô nghĩ thông suốt, muốn diễn giả thành thật, tôi cũng phụng bồi, ha ha ~”
Trần Sa Sa vô cùng nghiêm túc nhìn Mạc Thành: “Không có vạn nhất, tôi chỉ cảm thấy như vậy đối với anh rất tàn khốc, nhưng tôi không nhận thức bất cứ người con trai nào vừa thích hợp lại quen thuộc với tôi như anh, nếu không, cũng không thể khiến anh hy sinh.”
Mạc Thành cũng là biểu tình nghiêm túc: “Không có gì đáng tiếc hay không đáng tiếc, mấy năm nay đi theo đường tổng, cũng mệt mỏi rồi, vừa lúc luyện tập yêu đương với cô một chút cũng không tồi. Tuy nhiên, vở diễn này của cô muốn diễn như thế nào đây?”
“Để anh ấy tận mắt nhìn thấy chúng ta kết hôn, vào động phòng, sau đó hai người chúng ta cùng rời khỏi Hải Thành, sau đó có thể thì đường ai nấy đi, anh có bổ sung gì không?” Trần Sa Sa đã suy nghĩ mọi chuyện vô cùng chu đáo.
Mạc Thành gật gù, nhìn Trần Sa Sa vỗ tay hai cái liên tiếp “bốp bốp ~”: “Có thể bình chọn cho cô giải thưởng đạo diễn hay nhất hoặc biên kịch hay nhất gì đó.”
Trần Sa Sa trợn mắt nhìn Mạc Thành: “Tôi đang nói chuyện đứng đắn với anh đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5361-yeu-cau-ket-hon-cung-anh.html.]
“Tôi như vậy mới có thể diễn được kịch bản như thế, rốt cuộc cô cũng không đủ chuyên nghiệp, diễn kịch, tôi chuyên nghiệp hơn cô nhiều, nghe tôi.”
Trần Sa Sa nhìn Mạc Thành: “Anh cũng đứng đắn chút, nghiêm túc xử lí chuyện này đi, bằng không ông chủ anh liền xong đời, tôi cũng chỉ có một con đường này có thể đi.”
Mạc Thành gật đầu: “Biết rồi, cô có lẽ đã suy nghĩ kỹ chuyện này, đúng không?”
Trần Sa Sa gật đầu: “Cũng chỉ có thể như thế thôi, nếu anh không giúp tôi.”
Đột nhiên, Trần Sa Sa xem nhẹ một mạt đau lòng đối với cô trong mắt Mạc Thành, ra vẻ nhẹ nhàng lại nghiêm túc nói: “Dù sao lời đã nói ra không thể thu lại, nếu anh có anh em nào tương đối đáng tin cậy, nhờ người đó tới hỗ trợ diễn một vở kịch cũng được, nhưng, chi phí khẳng định không cao mới được.”
“Ha ha……”
Mạc Thành cười một trận lớn tiếng, cảm thấy một cô gái như Trần Sa Sa phải đến khi tiếp xúc một thời gian dài mới phát hiện cô quả thật không giống người thường, cũng trách không được hai nhân vật như Đường Thần và Trình Thiên Vũ có thể vì cô gái này mà ký kết hiệp ước, thế mà, Trần Sa Sa này cứ như vậy đi theo Mạc Thành anh ta mất rồi, kết cục này chỉ sợ làm Trình Thiên Vũ và Đường Thần tức hộc máu!
Trần Sa Sa không vui nhíu mày: “Nghiêm túc chút đi! Chúng ta bây giờ là quan hệ người yêu ~”
“Phụt ~”
Mê Truyện Dịch
Mạc Thành quả thực buồn cười đến dừng không được, thật giống như đang vui vẻ khi cùng cô gái đối diện yêu đương!