Trong phòng cấp cứu, Đường Gia Thành đã yêu cầu bác sĩ tháo hết ống dẫn vào người, nắm tay Nhạc Lâm, dùng ánh mắt trấn tĩnh nhìn nhóm người trước mặt, có một tia sáng rõ ràng lóe lên.
Nhạc Lâm đã quỳ trên mặt đất khóc rồi, Đường Gia Thành khẽ cười khi nhìn bà ta: "Đường Thần có ở đây không?"
Mê Truyện Dịch
“Ba?” Giọng Đường Thần đã khàn khàn lạc đi rồi.
Đường Gia Thành nắm tay ba người con trai đặt vào nhau, dù đã là giây phút cuối cùng của cuộc đời nhưng đôi mắt sắc bén của ông vẫn nhìn thấu mọi thứ.
Câu nói ngắt quãng, ghép lại với nhau thì là: "Ba anh em sau này nhất định phải đồng tâm hiệp lực, chuyện lần này bất kể là ai trong hai người anh làm, ba thay cho Đường Thần tha thứ cho hai con. Tuy nhiên, hai con là anh trai, phải nhớ rằng người thừa kế của Thịnh Đường không phải ai cũng đảm nhiệm được, ba người các con không có ai là ta bồi dưỡng thiên vị cả, nhưng nhìn rõ người không phải chỉ có mỗi ta, tất cả những cổ đông của Thịnh Đường trong lòng đều có sự sáng suốt, bao gồm hai người các con trong lòng cũng tự biết đó không phải do dự tính trước!"
Đường Gia Thành nghỉ một lúc rồi tiếp tục nhìn Đường Thần nói: "Tiểu Thần, sự việc này quá đột ngột ~ Không cần biết anh cả hay anh hai của con có dính líu đến chuyện này không, ba cầu xin con làm mọi cách để có thể cứu lấy Thịnh Đường, đổi lại tâm huyết của mấy đời, cũng phải cố gắng hết sức để buông tha cho anh cả và anh hai của con, được không?"
Nếu tội ác của con cả và con thứ lọt vào tay những người trong hội đồng quản trị Đường Thịnh thì dù Đường Gia Thành có sống cũng không cứu nổi, bản thân ba anh em đã có sự thù hận cay đắng và sâu sắc đối với nhau.
Đường Xuyên và Đường Vũ liếc mắt nhìn Đường Thần lo lắng, hai chị dâu cũng lo lắng hơn, mặc dù quan hệ giữa Đường Xuyên và vợ của anh ta không thể nào cứu vãn được, nhưng họ không thể ly hôn vì còn nhiều lý do. Cao Vân Hà vẫn hi vọng tai họa kia (Đường Xuyên) có thể sống.
Lúc này, người có uy quyền nhất thực sự là Nhạc Lâm đang quỳ trên mặt đất nghẹn ngào, con trai bà ta chỉ nghe lời bà ta, trong lòng Nhạc Lâm biết rõ điều này. Chậm rãi xoay người ngẩng đầu nhìn Đường Thần: "Ba con hỏi con đó?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5311-chet-khong-doi-chung.html.]
Đường Thần nắm tay Đường Gia Thành gật đầu: "Ba, ba cố gắng lên, con.....hứa với ba......"
Đường Gia Thành hài lòng gật đầu: "Quả nhiên không phụ lòng của ta ... nhưng cũng thật đáng tiếc a ~ Không được nhìn con cưới vợ sinh con..."
“Ba, ba phải cố lên, con đã nói người đăng ký với hàng không rồi, chúng ta sẽ chuyển đến Mỹ......” Giọng của Đường Thần nghẹn lại đến nói chuyện cũng phải cố gắng hô lên.
Đường Gia Thành nhẹ nhàng vẫy vẫy tay: "Không cần ~" Ông ấy giơ ngón tay lên chỉ vào đầu: "Trong này ~ mạch m.á.u vỡ tung rồi......."
Đường Gia Thành liên tục thu xếp hậu sự với mấy người con trai và con dâu, nắm tay Nhạc Lâm để dặn dò bà ta về một số việc, nhưng Nhạc Lâm khóc đến mức không chịu nghe lời, bà ta muốn đi c.h.ế.t cùng Đường Gia Thành.......
Mãi cho đến khi mấy vị đổng sự trưởng của Thịnh Đường gia đình và trưởng bối nhà họ Đường đến khi nghe tin, ít phút sau, bệnh viện mới chính thức thông báo thời điểm tử vong của Đường Gia Thành, chủ tịch cũ của tập đoàn Thịnh Đường.
Cùng lúc đó, trong bệnh viện quân khu Hải Thành, Trình Thiên Vũ ngồi trên ghế trước giường của Tân Miêu: "Tân Miêu, tôi là Trình Thiên Vũ, cô có gì muốn nói thì nói đi, cần gì thì cứ nói, tôi đều đáp ứng với cô. Nhưng trước tiên cô phải tiếp nhận điều trị đã."
Tân Miêu giật nhẹ mi dưới rồi từ từ mở mắt, trên mặt đã bầm tím vài chỗ rồi, chân bây giờ đã được gây mê đến nửa người, nếu không sẽ đau đến c.h.ế.t mất.