Sáng sớm hôm sau, Trần Sa Sa ngủ đến khi tự tỉnh, cô thật sự rất mệt, chậm rãi mở mắt ra, rèm cửa sổ đóng chặt, hoàn toàn không thề đoán ra được thời gian lúc này, Trần Sa Sa hơi liếc nhìn, trong lòng không khỏi hồi hộp, cô còn đang ngại ngùng, thế nhưng không thấy bóng dáng của Đường Thần, sớm như vậy anh đi đâu rồi?
Trần Sa Sa ngồi dậy, bật đèn giường lên.
Trần Sa Sa hít vào một hơi khí lạnh.
Bởi vì quá mạnh, vận động mạnh quá làm cho cơ thể của cô càng không thích ứng, như là bị xe tải ép qua vậy, toàn thân chỗ nào cũng giống như là tháo ra rồi lắp ráp lại một bên vậy, mệt mỏi đến nỗi ngay cả đầu ngón tay cũng mất đi sức lực, chỗ tư mật phía dưới càng đau khiến cô không thể động đậy.
Trần Sa Sa ôm lấy chăn mềm mại, nhìn khắp căn phòng, từ đầu giường đến cửa, một đống ngổn ngang, rải rác những y phục của cô, một bên là áo bra cùng với quần con, còn có cả váy tơ tằm thêu đồ án Tường Vi mà cô thích nhất, đẹp đẽ bị xoắn lại thành một cuộn, nằm bừa bộn trên sàn.
Nhìn lại cũng không có bất kỳ đồ vật gì liên quan đến đàn ông?
Hả? chiếc cà vạt màu đen phiên bản giới hạn của Đường Thần làm sao lại ở trên ghế sô-pha nhỏ, bỗng nhiên, mặt của Trần Sa Sa đỏ lên.
Cai tên kia tối qua dùng cà vạt trói tay của cô, bởi vì cô cứ luôn túm lấy Đường Thần, vì thế bị người nào đó trói hai tay cô lại.
Trần Sa Sa đỡ eo xuống giường, lảo đảo mấy cái suýt chút nữa ngã xuống, vịn vào giường sau đó mới đứng vững trọng tâm, người mới làm lần đầu như cô bị Đường Thần lăn lộn cả một đêm, cuối cùng vẫn là cô khóc lóc kể lể ngất đi, người nào đó mới buông tha cho cô.
Thế nhưng, điện thoại di động đâu?
Trần Sa Sa ở phòng ngủ tìm một lượt cũng không nhìn thấy dâu, mở cửa phòng ngủ ra, bên ngoài phòng khách vẫn ngay ngắn, trên bàn còn đặt một bó hoa tường vi đủ loại màu sắc, cánh hoa và nụ hoa còn những giọt nước, mùi thơm tỏa ra!
Trần Sa Sa đi tới ôm lấy bó hoa, ngửi một cái, trên đó còn một cái thẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5251-sa-sa-la-cua-anh.html.]
"Thỏ trắng nhỏ, hoa là hương vị của em! Bữa sáng ở tủ lạnh, tự mình hâm nóng lên rồi ăn, trưa anh sẽ mang cơm về cho em ăn, ngoan nhé! Đường Thần!" Phía sau còn vẽ một con thỏ nhỏ đáng yêu, bên trên còn viết Sa Sa của anh!
"Ha ha ~"
Trần Sa Sa nhìn tấm thiệp con thỏ cười thành tiếng, cầm lấy bút lại viết thêm trên cái tai vào con thỏ, bốn chữ Đường Thần của em, vừa vặn một bên tai thỏ có hai chữ, càng khiến con thỏ thêm đáng yêu!
Trần Sa Sa cầm lấy điện thoại ở trên bàn, đã mười giờ sắp mười một giờ rồi!
"Trời ạ!"
Cô ấy đã ngủ lâu như vậy rồi, còn ngủ sâu như vậy, Đường Thần dậy lúc nào, đi lúc nào cô hoàn toàn không biết.
Mê Truyện Dịch
Ừm! Anh chắc chắn là bận rộn không thể tách ra được, vậy cô sẽ không quấy rầy anh nữa, Trần Sa Sa theo thói quen liền lên mạng lướt điện thoại, nhìn thông tin công ty hôm nay, đương nhiên lại nhớ đến đám đồng nghiệp dòm ngó kia, xem gần đây công ty có tin tức gì không, nhân tiện cũng nhìn trộm xem mình xảy ra chuyện có người biết hay không, cô cũng không muốn lần thứ hai trở thành tiêu điểm trên diễn đàn của công ty.
Thế nhưng làm sao cũng không lên được mạng, dùng lưu lượng cũng không được, máy tính mở ra cũng không lên được mạng, thực sự là kỳ lạ.
Bỗng nhiên, đang gõ điện thoại thì có người gọi điện thoại đến, Trần Sa Sa vừa nhìn tên liền ấn nút nhận cuộc gọi.
"Tỉnh rồi?" Đầu bên kia truyền đến giọng nói của Đường Thần, nói chuyện điện thoại khiến người con gái nào đó tim đập nhanh mặt đỏ lên.
Thở ra một hơi: "Ừm, vừa, vừa nãy mới tỉnh, giờ này không phải là anh rất bận sao?"
Đường Thần cười: "Đúng là bận, thế nhưng lo lắng em đau cho nên gọi điện thoại cho em..."