An Noãn Noãn trợn tròn mắt, quả thật là quân trưởng Cố nói với cô là không cần quan tâm đến, nhưng hôm nay vấn đề ở trung tâm thương mại đã trở thành vướng mắc trong lòng cô! Cô luôn cảm thấy rằng chuyện của Cố Bắc Thần và Mục Thanh Tuyết không đơn giản như Cố Bắc Thần đã nói!
Được rồi! Cô ấy lại phạm phải tật xấu rồi, cô đã nói là không quan tâm đến chuyện riêng của Cố đại thiếu gia mà!
An Noãn Noãn nhướn mi, đôi mắt trong veo cùng Cố Bắc Thần nhìn nhau: "Cảm ơn quân trưởng đã quan tâm!"
Lời nói của An Noãn Noãn rơi xuống, Cố Bắc Thần nhìn chằm chằm vào cô, cho đến khi An Noãn Noãn không nhịn được nữa, đẩy anh ra: "Sao, anh lại nhìn con gái như thế này? Không lịch sự tý nào cả..."
Cố Bắc Thần lại hôn lên đôi môi mềm mại của cô, trầm giọng nói: "Đúng vậy, trong khoảng thời gian này không được phép ra ngoài đi lại lung tung. Trước tiên hãy khảo sát và điều tra thị trường, tiền vốn em không cần lo lắng. Sau đó đi học lái xe ô tô, anh đã nhờ Bối Bối thu xếp giúp em học lái xe rồi? "
Mấy ngày trước khi đi thay băng anh đã từng nhìn thấy kỹ năng lái xe của An Noãn Noãn, cho nên cũng không yên tâm để cô lái xe trên đường một mình.
Nhìn thấy sự nghiêm túc của Cố Bắc Thần, An Noãn Noãn đẩy khuôn mặt tuấn tú của anh ra, lau miệng và thì thầm: "Ừhm, em hiểu rồi!"
Tay cô bị Cố Bắc Thần giữ lại và nói với giọng điệu khó chịu: "Không được lau chỗ anh đã hôn ~"
An Noãn Noãn choáng váng cũng không lau miệng nữa, đôi khi cô nghĩ Cố Bắc Thần cũng rất ngang ngược.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-522-rat-vo-dung.html.]
Mê Truyện Dịch
Cố Bắc Thần nắm cằm An Noãn, vì anh cao quá nên buộc cô phải ngẩng mặt lên nhìn vào mắt anh: "Không được rồi, em phải có thái độ nghiêm chỉnh. Khi tập luyện phải chăm chỉ. Em nhớ chưa?"
An Noãn Noãn l.i.ế.m môi dưới: "Không phải anh định mua xe cho em đấy chứ?"
Cố Bắc Thần cong môi thích thú: "Anh mua xe cho vợ mình thì có gì sai sao?"
An Noãn Noãn trợn tròn mắt: "Nhưng ..." Sẽ không được nhà họ Cố công nhận! Không cần đám cưới, mọi thứ đều chưa chính thức thì đã ở cùng nhau rồi. Hơn nữa, cô cảm thấy mình không xứng bằng một ngón tay của Cố Bắc Thần và giờ cô còn trở thành một kẻ thất nghiệp, lang thang. Cô còn khiêu khích Mục Hiểu Hiểu nữa, là em họ của thanh mái trúc mã của Cố Bắc Thần, không biết gia đình nhà họ Cố sẽ nghĩ cô như thế nào, nói không chừng ông nội, bà nội cũng ghét cô, và muốn cho Cố Bắc Thần ly hôn với cô!
Cố Bắc Thần nhìn cô đầy nghi ngờ, véo miệng cô bằng những ngón tay hơi chai của anh và chế nhạo: "Em lại nghĩ về điều gì thế hả?"
Anh biết rằng nha đầu này căn bản không để tâm đến mình chút nào. Đối với Cố gia mà nói, cô ấy có một chút căng thẳng là điều bình thường. Dù sao thì với tốc độ nhanh như thế này, cô ấy phải mất một thời gian để thích nghi. Nhưng đối với anh ấy mà nói, trái tim cô đã hoàn toàn dành cho anh hay chưa? Điều này không quan trọng lắm, chỉ cần một phần ba cũng được, Cố Bắc Thần trong lòng thở dài, nhẹ nhàng nắm cằm cô: "Vậy thì, theo anh quân đội vài ngày nhé?"
An Noãn Noãn nhíu mày: "A! Sao chỉ trong chốc lát anh lại quyết định chuyện khác rồi? Em đã hứa với anh là sẽ không tìm việc làm, chăm chỉ luyện lái xe, sau đó sẽ đi khảo sát thị trường rồi mà." Nói xong, An Noãn Noãn dường như nghĩ đến điều gì đó, nói: "À đúng rồi, em có chuyện cần báo cáo với quân trưởng đại nhân."
“Ừ, nói đi.” Cố Bắc Thần nói, rồi lại véo má cô một lần nữa.
An Noãn Noãn trong lòng sắp xếp lại câu chữ: “Em dự định cùng bạn làm về thêu thùa. Anh khoan hãy nói với gia đình anh biết, anh đừng vội đầu tư vào cái gì cả, hai người chúng em đi khảo sát thị trường xong rồi tính sau."