Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 520:2 Vị khách không mời mà đến

Cập nhật lúc: 2025-06-30 07:12:32
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong thời gian này của Trần Sa Sa, những người không liên quan v.v rất khó để vào phòng bệnh của cô, bao gồm cả Trình Thiên Vũ.

Lần đầu tiên Trình Thiên Vũ không lấy được m.á.u của Trần Sa Sa, cho nên ở giữa vùng vẫy quanh co, y như cũ không được cũng không chịu từ bỏ tranh đấu, tránh phải bị Đường Thần phát hiện ra động cơ của anh ta, hậu quả của vụ việc có thể đem lại nhiều bất trắc hơn cho Trần Sa Sa, vì vậy, Trình Thiên Vũ chỉ có thể nghĩ rằng đợi khi anh ta hoàn thành dự án này, anh ta nhất định phải đích thân đi điều tra Trần Sa Sa.

Vào sáng sớm một ngày trước khi Trần Sa Sa xuất viện, bên ngoài phòng bệnh có một vị khách không mời mà đến, nhưng cũng là một vị khách vô cùng cao quý.

Người bảo vệ ở cửa chặn phu nhân cao quý kia lại: “Chào phu nhân, bà là?” Nhìn trang phục của vị phu nhân, người bảo vệ cũng không dám tuỳ tiện đắc tội, cho nên lịch sự đối đãi.

Nhạc Lâm tháo kính râm ra, nhìn về người vệ sĩ: "Đường tổng của các người ở trong đó sao?"

“Xin lỗi phu nhân… Đường tổng của chúng tôi…vẫn, chưa dậy” Lúc này còn chưa đến sáu rưỡi đó phu nhân à, bà đến sớm quá.

Nhạc Lâm cau mày không hài lòng: "Mạc Thành và Lê Minh đang ở đâu? Hai bọn họ ai cũng được, ra đây đón tôi."

Bluetooth của Lê Minh đã nhận được động tĩnh ở cửa lớn, chạy đến cửa, lễ độ cung kính nói: "Phu nhân, sao mới sớm ra bà đã đến đây rồi?"

Mê Truyện Dịch

"Tại sao tôi không tới được? Con trai tôi ở đây dưỡng thương đã tốn không ít tiền, tôi đến xem có chuyện gì?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5202-vi-khach-khong-moi-ma-den.html.]

Nghe động tĩnh ở cửa lớn, hai người đang ôm hôn bỗng nhiên mở mắt ra.

Bên ngoài khu phòng ốc sang trọng, Lê Minh thận trọng nói: "Phu nhân, bà, bà ... bà không được vào ..."

Nhạc Lâm hung hăng nhìn chằm chằm Lê Minh đang ngăn bà lại, tức giận suýt chút nữa đánh mất phẩm cách cao quý của bà, vừa đập cửa vừa hét lớn: "Đường Thần, con mau ra ngoài cho mẹ..."

Đường Thần đang ôm chặt Trần Sa Sa, cơ n.g.ự.c nổi rõ dính vào tấm lưng gầy xinh đẹp của người phụ nữ, liền bị một tiếng ồn có lực sát thương cực lớn mà khiến cho bừng tỉnh cả ngủ, mà tấm lưng của Trần Sa Sa bị ép vào lồng n.g.ự.c cường tráng của anh sau khi nghe thấy tiếng động bên ngoài, giật mình ngồi dậy, bị Đường tam thiếu gia lười biếng kéo vào trong lòng, kéo khăn che cho cô, lúc này mới hét lên một tiếng: “Chuyện gì?”

Cả hai nhanh chóng mặc quần áo, Đường Thần nhìn khuôn mặt tái nhợt vì căng thẳng của Trần Sa Sa, chỉnh lại mái tóc rối bù của cô, rồi đặt hai chiếc đệm êm ái phía sau cô: "Không sao đâu, cứ dựa vào giường thế này, không cần phải xuống, em là bệnh nhân, hửm?”

Sau khi xác nhận Trần Sa Sa vẫn ổn, Đường Thần lúc này mới mở cửa đi ra phòng, trong sảnh tiếp tân bên ngoài là Nhạc Lâm đang hung dữ.

"Mẹ ... mới sáng sớm mẹ đến bệnh viện phát bệnh thần kinh gì vậy?"

Đây là thái độ của Đường Thần đối với mẹ mình, nhưng Nhạc Lâm dường như không tức giận vì thái độ của con trai mình đối với bà, bà đã quen với thái độ của con mình rồi, đứa trẻ này và bà vốn dĩ vẫn luôn thân thiết, cho nên trước đến nay đều không lớn không nhỏ, nhưng lần này là vì một người phụ nữ tồi tệ, cứ vậy nói chuyện với bà ta, Nhạc Lâm cũng đã không thích nghe!

Tính khí của Nhạc Lâm không dễ đối phó như vậy, bà ta thuận tiện quay người, trực tiếp chen vào bên cạnh con trai đi thẳng vào phòng bệnh, tức giận lao đến giường bệnh Trần Sa Sa, giơ tay lên muốn đánh Trần Sa Sa, nhưng bị người phía sau giữ chặt cổ tay lại.

“Mẹ, nếu hôm nay mẹ dám tát vào mặt cô ấy cái tát này, tức là mẹ đang tát vào mặt con trai mẹ. Mẹ không thấy cô ấy đang bị bệnh sao?” Đường Thần dứt lời, đem tay Nhạc Lâm từ từ thu về: “Nếu mẹ có lời muốn nói thì nói với con được rồi.”

Loading...