Sau khi cúp điện thoại xong Triệu Tử Khanh tức giận nói vào điện thoại: "Cắt ~ cái gì vậy trời! Bổn cô nương đã sớm cải tà quy chính không thả thính các soái ca nữa rồi!"
Mạc Thành tìm một nhân viên của công ty và đưa Triệu Tử Khanh đến phòng cho khách mà họ đã đặt.
Cùng lúc đó, trong sân riêng biệt mà Triệu Tử Khanh vừa lao vào, nàng tiên cá bước ra khỏi bể bơi, người đàn ông trên bờ trong mắt không có gợn sóng, ném cho cô ấy một chiếc khăn tắm: "Quấn lại."
Nàng tiên cá lau tóc, quấn khăn tắm trên người, nằm ở trên ghế sofa bên cạnh người đàn ông, cầm bình nước trên bàn uống một hớp: "Nói đi! Nhiệm vụ gì?"
Người đàn ông đưa một tấm thẻ cho nàng tiên cá: "Bây giờ thu dọn chút đi rồi đến địa điểm này, tiếp cận một người phụ nữ tên là 'Anh Túc', mọi người trong giới đó gọi bà ta là phu nhân Anh Túc, người này là một con rồng thấy đầu mà không thấy đuôi, nghe nói rằng bất ngờ xuất hiện tại Hải Thành, theo như tin tức, chưa ai nhìn thấy khuôn mặt thật của bà ta, vào sáng sớm, người này sẽ ở trong quán bar này gặp một người, ảnh của người sẽ gặp phu nhân Anh Túc, tôi sẽ gửi cho cô, từ đó, tiếp cận Anh Túc, danh hiệu của cô là Mỹ Nhân Ngư, sau này dùng tên Thu Thuỷ Miểu.”
"Thu Thuỷ Miểu? Fuck! Lão đại, cái tên này thực sự kinh khủng quá đấy, có thể đổi thành tên khác hay hơn không?"
Mỹ Nhân Ngư này vừa mới nãy đang đẹp như một vầng trăng khép kín, trong vài phút liền bộc lộ ra nguyên hình với lời nói thô tục của Mỹ Nhân Ngư, người đàn ông tức giận khẽ cau mày: "Hãy nhớ rằng, cô phải xâm nhập vào bên cạnh phu nhân Anh Túc, không thể cứ mở mồm ra nói tục như vậy được."
"Cắt ~ Chưa có ai nhìn thấy phu nhân Anh Túc, OK, nói không chừng bà ta lại thích kiểu này của tôi! Dù sao, sau khi tôi gặp được người ta rồi, sẽ thử nghĩ xem dùng cách gì để tiếp cận bà ta, bây giờ cho dù có đoán thế nào thì cũng rất phí thời gian."
Phong cách Mỹ Nhân Ngư thay đổi: "Này? Lão đại, người phụ nữ vừa rồi đã bí mật chụp ảnh tôi..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5181-khong-phai-khong-co-hung-thu-voi-nguoi-ta-sao.html.]
Mỹ Nhân Ngư trầm giọng lại một hồi lâu, quan sát biểu hiện của lão đại: "Có phải anh quen biết cô ta?"
Người đàn ông khẽ nhếch lông mày: "Không quen biết. Tôi chỉ lo lắng rằng cô làm người khác bị thương.”
“Ồ!” Mỹ Nhân Ngư ồ lên trả lời một tiếng, nhưng trong đôi mắt trong veo kia rõ ràng không tin!
Người đàn ông nhìn đồng hồ và nói: "Sắp đến giờ rồi nhanh đi thay quần áo đi, xe đang đậu bên ngoài khách sạn, tự mình lái xe, từ giờ trở đi tất cả các phương thức liên lạc, chỉ được liên lạc với một mình tôi, mỗi lần dùng thẻ này, xong rồi hãy rút ra, nhớ kĩ, tuyệt đối không được để phu nhân Anh Túc phát giác ra điều gì, đây là nhiệm vụ bí mật nhất mà cô phải hoàn thành một mình, đã đến lúc cô phát huy sở trường của mình rồi, hiểu chưa?"
Mỹ Nhân Ngư đứng dậy, nghiêm trang chào người đàn ông: “Vâng, Thu Thuỷ Miểu cam đoan sẽ hoàn thành nhiệm vụ.” Lời vừa dứt, chiếc khăn tắm trên người Mỹ Nhân Ngư đã rơi xuống đất.
Mê Truyện Dịch
Người đàn ông thấp đầu cúi xuống nhặt lấy khăn tắm khoác lên người cô gái, nhìn chằm chằm cô: "Tôi còn chưa nói gì, cô cao hứng gì chứ?"
Cô gái mím chặt miệng, đột nhiên lại bật cười: "Vậy anh đợi chờ gì mà không nói xong đi, còn trách tôi, lề mề!"
Người đàn ông nghiêm trọng nói: "Ở Hải Thành, bất luận là trong hay ngoài phạm vi quan hệ đều không có ai quen biết cô, cho nên, cô có thể tự do làm việc, chưa đến mức vạn bất đắc dĩ thì không cần hỏi ý kiến tôi, có người bí mật trợ giúp cho cô, mà người trợ giúp cô không phải là người bình thường, mà là một nhân vật lớn, vì vậy, cô phải dựa vào cảm giác của bản thân để phán đoán đâu là bạn và thù, đừng tuỳ tiện tò mò về người bí mật trợ giúp cho cô, đến lúc nên gặp mặt, anh ta sẽ xuất hiện trước mặt cô, hiểu không?”